Thứ sáu, 03/05/2024,


Lạy trời (Nguyễn Ngọc Hưng) (09/11/2009) 

LẠY TRỜI

 

                 Nguyễn Ngọc Hưng

 

 

 Lạy trời cho bão mau qua

Lạy cho gió thuận mưa hòa, lạy cho

Nắng đừng nắng dữ - hạn to

Lũ không lũ lớn – lật đò trôi cây.

 

Quê tôi hạt thóc đã gầy

Củ khoai cũng ốm – chưa đầy bát cơm

Quế trầm theo gió xa thơm

Còn quanh quẩn khói rạ rơm xông trời

Dẫu thưa chân đất nón cời

Vẫn dày lắm nỗi chơi vơi nổi chìm

Vợi làng tứ tán như chim

Người Nam kẻ Bắc đi tìm… tương lai!?

Hỏi rằng đúng? Hỏi rằng sai?

Chỉ nghe hơi gió thở dài mênh mang

Lúa non khóc rục mưa tràn

Sượng sùng ngô sắn lan ran lửa cười…

 

Đã đành muốn mổ phải bươi

Chiêm khê mùa thối “đổi đời” dế giun?

Nghẹn trông lớp lớp mây đùn

Cơm vào nửa miệng còn run… Lạy trời!

 

N.N.H

 

 ___________

 

Liên hệ: Nguyễn Ngọc Hưng

Thị trấn Chợ Chùa, Nghĩa Hành, Quảng Ngãi

Email: nguyenngochung204@yahoo.com

Điện thoai: 055 3861312

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Vũ Đình Mai - hoamai 1940@ yahoo.com - 0313 592 101 - 5/43 Trần Phú Hải Phòng  (Ngày 12/11/2009 05:23:28 PM)

Cám ơn bác Nguyễn Sĩ Thư và bác Trần Bích Hải. Mai xin tiếp thu ý kiến các bác. Mai muốn thay " và" cho vào vì bên dưới còn có "lạy trời", nên cứ nghĩ con người và cơm và lạy trời ấy mới là chủ ngữ của câu.

Cũng vậy, bởi Mai cứ ngỡ câu 11 với câu 12 phải dính với nhau.

Câu Sáu thì thương cây lúa bị mưa dập gió vùi, thì câu Tám tác giả thương cây ngô, cây sắn bị nắng thiêu lửa đốt...cơ. Một lần nữa cám ơn các bác. Mong rằng chúng ta luôn có sự trao đổi cởi mở thế này.

Tác giả Nguyễn Ngọc hưng hé cho chút về câu số 12 thì hay quá.

Nhân đây Mai cũng xin có ý kiến với các " Thi Nhân Lục Bát" và toàn thể mọi người rằng: Thay vì lạy trời, chúng ta hãy cắn rơm, cắn cỏ lạy các ông, các bà đập núi, giết cây, phá rừng. Đồng thời cũng lạy luôn cả các ông các bà chỉ vẽ, bao che cho họ nữa. Biết rằng lạy, xin các ông các bà này còn khó hơn lạy, xin trời đất.

Nhưng, vì cuộc sống của hàng triệu con người, chúng ta phải kiên nhẫn mà lạy, mà xin thôi. Hoạ chăng...

  Trần Bích Hải - haigia_61@yahoo.com - 0904669608 - Thái Bình  (Ngày 11/11/2009 12:39:24 PM)

Cũng giống như nhiều bạn thơ nêu ý kiến cảm nhận qua lời bình,tôi thấy l"Lạy trời " là bài thơ của một tác giả thực sự có nghề. Rất hay.Tôi không tham được gì thêm.

Tôi chỉ hơi băn khoăn về vấn đề Ngữ pháp mà bác Vũ Đình Mai góp ý.Nếu tôi không nhầm thì chức năng" trạng từ "phải bổ nghĩa cho "động từ".Ở đây"Cơm " là danh từ. Và từ "vào" thực chất là"động từ" giữ chức năng vị ngữ?

Cái tài của bạn Nguyễn Ngọc Hưng với câu" Cơm vào nửa miệng..." là dùng " Thụ động cách".Cơm tự vào sao được? Cho nên động từ" vào " đã bao hàm đủ cả động tác "và" rồi.

Với tinh thần nâng cao "tay nghề" như ý kiến bác Mai, tôi mạo muội viết mấy dòng. Xin lượng thứ, lượng thứ nếu có gì không phải.

  Nguyễn Sĩ Thư - ktssythu@gmail.com - 0989125421 - Trung tâm tư vấn Kiến trúc-Hải Phòng  (Ngày 9/11/2009 04:58:43 PM)

"Lúa non khóc rục mưa tràn

Sượng sùng ngô sắn lan ran lửa cười"

Hậu quả của bão lũ, úng ngập làm cho ngô sắn sượng, khoai hà... được tác giả đưa vào bài rất đắc địa hợp với ngữ cảnh, chủ đề .

Rơm rạ chẳng còn khô, củi thì ngấm nước... cố lắm mới cháy lan ran (từ rất mới ). "Lửa cười" ở đây là cái cười nhăn nhó, khó làm cho sắn chín, ngô mềm. Cười sau khói bay, cay mắt... Câu thơ số 16 của Nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng là một câu thơ hay.

  Phạm Minh Giắng - phamigia@gmail - 0987736365 - Trung tâm Bảo xã hội Thái Bình  (Ngày 9/11/2009 04:55:28 PM)

Miền Trung bão lũ triền miên đã cực. Ngọc Hưng cũng nằm liệt như tôi thì bạn còn cực hơn người bình thường.

Nghe tin bão đổ bộ vào Quảng Ngãi tôi những lo bạn phải chạy bão lũ thì khổ quá.

Sau bão gọi điện vào nghe chị Thu Hà nói Hưng không phải chạy bão. Nhà có hư hại. Đã́ đỡ lo cho bạn.

Nay đọc bài thơ này của Hưng tôi cứ nghẹn nghẹn, không còn có thể nhận xét gì về nghệ thuật của bài thơ

  Vũ Đình Mai - hoamai 1940@ yahoo.com - 0313 592 101 - 5/43 Trần Phú Hải Phòng  (Ngày 9/11/2009 03:49:43 PM)

"Lạy trời" của bạn Nguyễn Ngọc Hưng hay quá! Viết cho nuột một bài thơ đã khó, nhưng nhiều người làm được.

Đằng này đề tài quá gai góc mà bạn viết được như thế thì quả là đáng phục. Phương châm của Mai là : trong sân chơi này chúng ta vừa giao lưu vui vẻ với nhau, vừa cố gắng trao đổi để cùng giúp nhau nâng cao "tay nghề".

Cho nên, dù đã có bạn hiểu lầm, Mai vẫn muốn các bạn thơ, khi có ý kiến về một bài nào đó cũng nên có một vài nhận xét, góp ý, dù sai dù đúng, nó vẫn tạo ra một không khí vui vẻ, sôi động và hữu ích hơn. Với phương châm ấy,Mai lại mạnh dạn có ý kiến nhỏ thế này: 

Câu 7 và 8 Mai sửa thành : Ở đâu trầm quế xa thơm /Quê tôi quẩn khói rạ rơm xông trời

Câu 16 Mai muốn sửa thành: Sắn ngô cháy rụi - tan hoang lửa cười

Câu cuối cùng: Thay từ " vào" (là trạng từ của cơm) bằng " và" là động từ của người có làm cho câu thơ thanh nhẹ đi một chút, "thơ" hơn một chút không ?

Tin rằng với tinh thần yêu thơ, yêu bạn thơ của mình, Mai không bị ai hiểu lầm. Mong nhận được các ý kiến phản hồi của bạn Hưng và các bạn thơ khác. Mai

  Nguyễn Thanh Tuyên - bsnguyenthanhtuyen@gmail.com.vn - 0989094933 - Hải Phòng  (Ngày 9/11/2009 03:53:33 PM)

Chỉ có người trong cuộc từng sống và vật lộn với mưa bão miền Trung mới thấu đáo đến thế này!Từng con chữ được gọt dũa kĩ lưỡng"thóc gầy,khoai ốm,khói quẩn, nón cời ..." và sắp đặt đúng từng vị trí của nó.

Bài thơ có tầm vì phản ảnh sâu sắc hiện thực. Không xúc động sao được khi :" Nghẹn trông lớp lớp mây đùn- Cơm vào nửa miệng còn run...!.!.!".

KHẢ NĂNG THẨM THƠ CỦA TÔI CŨNG HẠN CHẾ, CHỈ BIẾT KHÂM PHỤC TÁC GIẢ NGUYỄN NGỌC HƯNG THÔI

  Nguyễn Thành Giang - phonglan012002p@gmail.com - 01268546422 - tổ 6, khối phố 2 phường Trường Xuân, Tam Kỳ, Quảng Nam  (Ngày 9/11/2009 03:55:43 PM)

Năm nào cũng vậy, miền Trung luôn hứng chịu những cơn thịnh nộ cuồng phong của đất trời. Năm nay, hai cơn bão mạnh kế tiếp nhau đã khiến cho đồng bào miền Trung điêu đứng. Riêng ở Quảng Ngãi chịu ảnh hưởng của cả hai trận bão vừa rồi.

Đọc bài thơ của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, tôi cũng thấy nghẹn ngào trước những cơ cực của người dân vũng bão lũ. Tôi biết tác giả Nguyễn Ngọc Hưng từ khi còn học phổ thông với tập thơ "Từ khi có phượng".

Mong anh tiếp tục cố gắng vượt qua bệnh tật hiểm nghèo và những trắc trở đời thường để tiếp tục gửi cho đời những vần thơ đầy xúc động

Thân ái!

Các bài khác: