LÁ VÀNG
Minh Tuấn
Thu rơi lá rụng ngập tràn
Liệu khi lá biến bạc vàng có vui
Cũng là vàng lá đấy thôi,
Mà sao xếp đống ngậm ngùi tiếc thu.
Tìm trong bóng lá lời ru
Còn đâu mây trắng, nắng đu cánh cò
Nỗi niềm dâu bể giằng co
Quê hương một thoáng…Tơ vò bao đêm…
Nhớ xưa lá rụng bên thềm
Hanh heo đôi lứa cho thêm dẻo lòng
Nhớ đàn con nhỏ trông mong
Vắng cha đến lớp, chẳng hòng đón đưa.
Mẹ già sáng nắng chiều mưa,
Gầy vai vợ quảy bốn mùa gió sương
Bước chân xa cuối dặm đường
Giữa mùa vàng rụng… càng thương ngập lòng.
M.T
_____________
Tác giả Minh Tuấn (Công hòa Séc)
Email: ngongiochungtinh@yahoo.com
Điện thoại: 0042-723-661-057
Phạm Van Tự - thcsts@gmail.com - 02193846208 - Trường THCS Tam Sơn - Quản Bạ - Hà Giang
(Ngày 8/11/2009 08:37:50 AM)
Lá vàng rơi lặng trong đêm Sáng ra bước nhẹ bậc thềm ...mắt ai ?
Phạm Minh Giắng - phamigia@gmail.com - 0987736365 - Trung tâm Bảo trợ xã hội Thái Bình
(Ngày 8/11/2009 08:43:44 AM)
Thơ dễ hiểu không cần phải bình. Xin họa cùng Minh Tuấn ĐỪNG MƠ Ví như lá biến bạc vàng, Thì người xa xứ thu càng buồn thêm. Nhiều như lá rụng ai thèm, Vàng còn rẻ thế tình em ra gì. Lá già thì lá rụng đi , Thu vàng lá rụng có gì lạ đâu. Rụng là trút hết buồn đau, Để xuân sau thấy mặt nhau còn mừng. Vì chưng mặn muối cay gừng, Để khi gặp mặt lại rưng rưng tràn trề. Như là lá của vườn quê, Hết thời xanh lại đất quê vùi mình. Aó cơm còn nghĩa còn tình, Vàng như lá rụng xin mình đừng mơ. Lần lần gỡ mối vò tơ Người thơ buồn nhất câu thơ lạc vần Phạm Minh Giắng
Nguyễn Ngọc Sáng - sangday@rocketmail.com - 01696949085 - KP1A,TT Nghèn,Can Lộc,Hà Tĩnh
(Ngày 8/11/2009 08:45:06 AM)
Thu sang nhặt lá hoe vàng Cài lên mái tóc cho nàng thướt tha. Mùa thu là mùa của tình yêu và nổi nhớ,mùa của lá vàng xào xạc,của những bài hát tôi yêu ,của những cánh bay diều phấp phới,của những lời ru à ơi mát rượi... Nói mốt cách dí dỏm hơn mùa thu chính là mùa dài nhất trong năm:'' Thu đi dài năm tháng...'' bà con ạ! Thế nên mùa thu có nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau cho các nghệ sĩ gửi tâm hồn mình vào trong đó. |