EM ĐI GỬI LẠI NỤ CƯỜI
Đàm Lan
Em đi gửi lại nụ cười
Hương môi còn đọng một lời yêu thương
Em đi
Nơi ấy
Thiên đường
Còn không?
Một cõi vô thường nhân gian
Gió mùa sang
Gió mùa sang
Lung linh em
Sợi nắng vàng lung linh
Nụ cười đọng giữa môi xinh
Mảnh voan phơ phất
Một mình... áo hoa
Giờ em mơ giấc ngàn xa
Ba mươi năm
Một món quà thế nhân
Tương duyên dù mãn căn phần
Vẫn rày in dấu
Một lần
Bước em
Giữa ngàn vạn ánh sao đêm
Sao em lóng lánh giữa thềm ban mai
Di ngôn 'Khát vọng...' trần ai
Trăm năm 'Ở trọ...'
Thương hoài ngàn năm.
Đ.L
_____________
Liên hệ tác giả Đàm Lan (Đắc Lắc)
74 Y Jut TPBMT- ĐT: 0985 183 225
Email: damlanbanme@yahoo.com.vn
Nguyễn Thanh Tuyên - bsnguyenthanhtuyen@gmail.com.vn - 0989094933 - Hải Phòng
(Ngày 3/11/2009 06:50:25 PM)
Đằm,sâu,xúc động. Lục bát nhuyễn rất gần với lục bát cổ truyền thống, nhưng thú vị hơn ở việc ngắt ý, chuyển dòng. Thiết nghĩ cách tân đã gây sự chú ý đáng kể và cần thiết cho đọc giả. Nhưng thật tình tôi muốn từ "Em đi" ở câu 2 có thể thay bằng từ nghi vấn (?)"Phải chăng". Có nên không? Còn một điều ngoài thơ cũng xin mạnh dạn hỏi: Tác giả có bạn bè gì với Nicô Đàm Vân không? Có điều gì không phải xin lượng thứ. (vì trong bài thơ có nhiều từ mang không khí Thiền) - THÂN ÁI - N.T.T
Đàm Lan - damlanbanme@yahoo.com.vn - 0985183225 - 74 Y Jut TPBMT
(Ngày 3/11/2009 12:04:25 PM)
Rất cảm ơn bạn Vũ Đình Mai đã góp ý. Mình xin giãi bày thế này nhé. Từ "một" hàm chứa hơn từ "những", ví dụ "Tôi yêu tất cả", vì từ đọng chỉ có thể chứa rất ít, nếu hình dung, khi em Công sắp mất, em có kịp nói gì nhiều không ? Nên em chỉ có thể gửi lại "một lời", lời ấy vẫn còn đọng lại giữa làn môi chưa khép hẳn của em. Còn "mảnh voan phơ phất, một mình...áo hoa" Đó là bức ảnh tự làm cô dâu của em. Còn "Giữa ngàn vạn ánh sao đêm..." chứng tỏ độ sáng của sao em chan hoà cùng nhiều sao khác, nếu thay từ "trong" e rằng sẽ bị lấp đi trong một ngữ cảnh. Vậy xin nói rõ hơn về ý của tác giả, phần còn lại vẫn thuộc về cảm nhận của từng người đọc. Và có thế nào thì tất cả cũng cùng nhớ đến Hồng Công thân yêu của chúng ta. Xin cảm ơn sự chia sẻ của mọi người.
Đàm Lan - damlanbanme@yahoo.com.vn - 0985183225 - 74 Y Jut TPBMT
(Ngày 3/11/2009 12:03:06 PM)
Nhận được điện thoại của BBT Lucbat.com, trong lúc tôi đang chong mắt chống chọi cơn gió bão. Rằng hôm qua là 49 ngày của em NHC, toà soạn đã đưa bài thơ tôi viết cho em lên trang, góp thêm một lời tưởng nhớ. Tôi rất vui, đồng thời cũng bùi ngùi nhớ em. Một sức mạnh như từ em gửi đên, tôi không còn lo lắng nhiều về cơn gió bão hung dữ ngoài trời kia nữa. Vì đã có em bên cạnh. Và niêm tin đã cho tôi vượt qua sự chống chếnh, để con gió bão đã trả tôi về với bình yên. Trong tôi, em vẫn luôn tồn tại. Là bởi em không sống bằng con số thời gian, mà em đã sống bằng tất cả niềm yêu tin với cuộc đời. Nếu thực sự có một thế giới xa xôi, tôi chắc em đang mỉm cười với tất cả mọi người luôn nhớ về em. Phải không Công yêu của chị ?
Nguyễn Ngọc Sáng - sangday@rocketmail.com - 01696949085 - KP1A,TT Nghèn,Can Lộc,Hà Tĩnh
(Ngày 3/11/2009 12:09:58 PM)
Bài thơ là cảm xúc từ đáy lòng của tác giả đối với Cố nhân Nguyễn Hồng Công đã từng ''Ở trọ trần gian'', ''Khát vọng sống để yêu'' và ''Sống đẹp'' gây xúc động và truyền cảm lòng người. Không còn ở trọ trần gian
Nguyêh Tất Dủng - nguyentatdungdcnq@yahoo.con - 0988338456 - Hội Địa chất Như Quỳnh-Hưng Yên
(Ngày 3/11/2009 12:18:11 PM)
NHỚ Nguyễn Thị Hồng Công Em đi gửi lại tấm lòng Hương tình vương vấn mênh mông cõi người Trần gian Ở trọ Em ơi Vẫn thèm khát sống, một thời khát yêu Lắng nghe trong gió Thu Chiều Hồn em lãng đãng Phiêu diêu Cõi người Em về cõi ấy ...xa vời "Sống ba mươi tuổi hơn người trăm năm " Nén hương Mồng một Ngày rằm Em giờ sống mãi ngàn năm cõi người...!
Trần Mạnh Tuân - tuan.kcct@wru.edu.vn - 091353 0266 - Hà Nội
(Ngày 2/11/2009 08:56:44 PM)
Đã bao lời thương tiếc dành cho em. Đã bao giọt nước mắt tiếc thương em. Bài thơ sâu nặng của tác giả Đàm Lan đã gửi tất cả nỗi niềm của bạn đọc xa gần đối với Hồng Kông rồi. Thêm một lần xin được nhớ và khóc em! EM ƠI! Em đi rồi... vẫn nụ cười Mãi còn đọng lại cho đời yêu thương Em ơi! Nơi ấy đêm trường Lạnh không? gửi chút ấm, đường nhân gian Vàng hoa, giữ mãi không tàn Long lanh mắt dõi nắng vàng lung linh Em cười tươi nụ môi xinh Trắng trong một cõi vĩnh hằng...áo hoa Em ơi! tròn giấc ngoài xa? Ba mươi năm ấy...đủ là thi nhân! Đoản duyên văn, vẫn kịp phần Lối thơ, nẻo chữ... trong ngần dáng em Muôn ngàn tinh tú trời đêm Mắt em đâu? sáng tận thềm ban mai Một đời khát vọng cho ai Trần gian… ở trọ, gọi hoài... Em ơi! Trần Mạnh Tuân
Phạm Minh Giắng - phamigia@gmail.com - 0987736365 - Trung tâm Bảo trợ xã hội Thái Bình
(Ngày 2/11/2009 08:44:03 PM)
GIỮ LẠI CHO EM Cái gì thành khói mang đi Cái gì để lại giữ ghi vẹn tròn Nhớ thương năm tháng nguội mòn Gia đình LỤC BÁT vẫn còn chỗ em
Vũ Đình Mai - hoamai@ yahoo.com - 0313 592 101 - 5/43 Trần Phú - Hải Phòng.
(Ngày 2/11/2009 08:03:54 PM)
Cám ơn Đàm Lan, qua bài thơ, Đàm Lan đã nói hộ tình cảm của các thì hữu lucbat.com chúng ta đối với sự ra đi của Hồng Kông. "Em đi gửi lại nụ cười" là một bài thơ sâu nặng. Bởi thế, Mai muốn góp thêm vài điều, Đàm Lan và các bạn xem thế nào : Câu 2, lấy "những" thay cho "một" : Hương môi còn đọng những lời yêu thương... Đưa dấu hỏi (?) từ giữa câu 4 xuống cuối câu 4: Còn không- Một cõi vô thường nhân gian? kẻo người đọc lầm lẫn lung tung. "Một mình...áo hoa" ở cuối khổ 2 không được ổn lắm. Nó như mấy từ độn vậy. Khổ 3 là khổ tuyệt đẹp. Không phải ai cũng viết được như thế. Nên thay "Trong" cho "Giữa" ở đầu khổ 4 có hơn không ? Mấy lời chân thành, Đàm Lan đừng giận. Một lần nữa cám ơn Đàm Lan. Mai.
Ma & Muỗi - ghetlucbat@gmail.com - 0916 800 113 - Hà Nội
(Ngày 2/11/2009 07:25:42 PM)
Một số ý kiến cảm nhận khi đọc bài thơ EM ĐI GỬI LẠI NỤ CƯỜI NGUYỄN NGỌC CHIẾN: Tôi rất rất xúc động khi đọc bài thơ này của chị khóc thương Nhà văn Nguyễn Hồng Công: ...Em đi gửi lại nụ cười Nguyễn Hồng Công là một người con gái trẻ đã vật lộn với căn bệnh quái ác ròng rã 13 năm trời và cô đã ra đi một ngày rất gần đây... Nguyễn Hồng Công ra đi nhưng đã để lại cho đời hai cuốn sách quý: KHÁT VỌNG SỐNG ĐỂ YÊU và Ở TRỌ TRẦN GIAN. Đó là sự phấn đấu vượt lên số phận để có hai tác phẩm văn chương mà Nguyễn Hồng Công đã thai nghén, viết và hoàn thành trong những năm bị bệnh... Cũng như chị Đàm Lan, như tất cả những ai yêu văn chương, tôi xin được một phút cúi đầu tưởng nhớ và thương nhớ Nhà văn Nguyễn Hồng Công! BẢY THI: Trần gian ở trọ một phần Gió ơi gió nói gì đi Giữa đời đọng nụ cười tươi Ba mươi năm giữa trần gian Ba mươi năm mấy bước chân Thơ em để lại món quà Một lần ‘ở trọ…’ thế gian Những người đang trọ nhớ EM SONATA: Đọc bài thơ thấy rõ tấm lòng của ĐL dành cho nhà văn Hồng Công. |