Thứ năm, 02/05/2024,


Khoảng mỏng (Lê Bá Duy) (29/10/2009) 

                                          KHOẢNG MỎNG

 

               Lê Bá Duy

 

Đó là khoảng mỏng thời gian

Vương trên môi má võ vàng tháng năm

 

Đó là khoảng mỏng ánh rằm

Yêu thương trót đã ngàn năm thẫn thờ

 

Đó là khoảng mỏng câu thơ

Mong manh mỏng đến bất ngờ xót xa…

 

21.8.2009

L.B.D

          

  ________________

Tác giả Lê Bá Duy

Điện thoại: 0169. 6506 939
Email: lebaduyph@gmail.com

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Nguyễn Thành Giang - phonglan012002p@gmail.com - 01268546422 - tổ 6, khối phố 2 phường Trường Xuân, Tam Kỳ, Quảng Nam  (Ngày 30/10/2009 03:20:36 PM)

Phật cho rằng, đơn vị thời gian nhỏ nhất là Sát Na.

Đọc bài thơ Lê Bá Duy, tôi cảm giác được cái "khoảng mỏng" của anh có gì đó giống với Sát Na.

Chỉ chớp mắt thôi mà đủ làm mọi vật biến thái khác trước, để lòng chợt "xót xa" hơn. Cái đi qua thì rất nhanh và nhiều. Cái ta giữ lại được thì mong manh và nhỏ bé quá.

  Phạm Văn Tự  - thcsts@gmail.com  - 02193846208 - Trường THCS Tam Sơn - Quản Bạ - Hà Giang  (Ngày 30/10/2009 10:11:26 AM)

Thời gian không mỏng đâu mà...

Nếu ai gom nhặt... chắc là dầy hơn !(?)

  Vũ Loan Phượng - emlacongaibacninh@gmail.com - 0917857256 - Nhà hát chèo Việt Nam  (Ngày 29/10/2009 06:32:25 PM)

Chưa được vào Hội Nhà văn Việt Nam lần này cũng no vấn đề. Đó đâu phải mục tiêu đặt ra, là cái đích để vươn tới phải không anh Duy?

Nhà văn phải nói bằng tác phẩm. Đâu phải gắn mác "nhà văn" thì tác phẩm sẽ hay hơn, người đọc sẽ nhớ đến hơn.

Có phúc sẽ có phần anh ạ!!!

Em cũng đã rất buồn khi không đạt giải chính mà chỉ là giải triển vọng trong liên hoan sân khấu chuyên nghiệp năm đầu dự thi.

Nhưng em đã làm lại. Và em đà thành công rồi đấy.

Giây phút vinh quang đưa ta lên nhưng vụt tắt nhanh lắm.

Thơ anh Duy vẫn hay, đó là những triết lí nhân sinh, những suy tư rất "đời". Hãy đọc và ngẫm.

Em luôn chờ đón tác phẩm của anh, luôn ủng hộ anh hết mình.

  Lê thanh Hà - lethanhha8@gmail.com - 0168900145 -  Cổ Nhuế ,Hà Nội   (Ngày 29/10/2009 06:30:22 PM)

Tôi cùng quan điểm với bạn Huy Đức - nguyet-vo-khuyet@yahoo.com......ĐÚNG VẬY !

  Trần Minh - minh72@yahoo.com - 0914123145 - Kiên Giang  (Ngày 29/10/2009 02:26:45 PM)

KHOẢNG MỎNG Lê Bá Duy

Đó là khoảng mỏng thời gian

Vương trên môi má võ vàng tháng năm

Đó là khoảng mỏng ánh rằm

Yêu thương trót đã ngàn năm thẫn thờ

Đó là khoảng mỏng câu thơ

Mong manh mỏng đến bất ngờ xót xa…

Bài thơ ngắn nhưng ý tứ sâu xa!

Điệp từ "đó là" ba lần khẳng định nhưng lại mở ra nhiều điều!

Không cần nói rõ "Khoảng mỏng" ấy là cái gì! Chỉ cần biết "yêu đến ngàn năm thẫn thờ,"" xót xa" "thời gian..." Đủ thấy nội hàm súc tích mạnh mẽ hút đến nhường nào!

Chúc mừng tác giả có bài thơ thật hay!

  Huy Đức - nguyet_vo_khuyet@yahoo.com - 0437656132 - Hà Nội  (Ngày 29/10/2009 01:28:36 PM)

"Mỏng" nhưng không thấy mỏng chỗ nào?

Có chăng là một thứ mầu sắc nhợt nhạt không nội dung.

  Trinh Vương - haiui@yahoo.com -  - Q 3 TP HCM  (Ngày 29/10/2009 01:24:37 PM)

Một bài thơ thật tuyệt vời!

  Trần Mạnh Tuân - tuan.kcct@wru.edu.vn - 091353 0266 - Hà Nội  (Ngày 29/10/2009 01:27:46 PM)

Nghe câu dân ca Vĩnh Phú: “Duyên phận ấy mấy phải chiều là đôi chúng ta duyên phận ấy mấy phải chiều cái dây tơ hồng đang xe vấn vít cái sợi chỉ điều bà nguyệt khéo xe là đôi chúng ta duyên phận ấy mấy phải chiều”  lại cứ muốn vận cái duyên cái nợ ở đời vào mình! Cũng đừng trách chi mỏng duyên, bạc phận! Trời cho!

Bài thơ MỎNG nhưng không nhẹ, mà tinh tế - hun hút nỗi niềm. Cần lắm những khoảng mỏng như thế để kết nối những khách thơ “Yêu thương trót đã ngàn năm thẫn thờ” (Lê Bá Duy).

Cảm ơn KHOẢNG MỎNG của tác giả Lê Bá Duy và gửi các bạn bài hoạ, viết trong một buổi trưa Thu Hà Nội mỏng như Hoa:

 

MỎNG

Sau rèm mỏng mảnh thời gian

Nhạt nhoà môi má, võ vàng tháng năm

 

Ảo mờ hắt ánh trăng rằm

Hoa thương kiếp mỏng, bao năm thẫn thờ

 

Duyên xưa mỏng tựa câu thơ

Trách chi phận bạc, để giờ xót xa.

 

Trần Mạnh Tuân

Các bài khác: