Thứ hai, 29/04/2024,


Thói đời (Nguyễn Dũng) (04/09/2009) 

                                    THÓI ĐỜI

 

                           Nguyễn Dũng

 

 

Người về mấy nẻo phù vân

Trăng soi mấy nẻo đường trần bóng ai?

Người vui ở chốn bồng lai

Sóng xô nước cuốn lâu đài cát anh

 

Dã tràng mải lấp biển xanh

Hải âu tung cánh... chòng chành trùng dương

Bạn tình! Tiếng gọi muôn phương

Tan cơn giông bão tìm đường về không?

 

Hỡi người xác pháo bên sông...

Ai đốt để cháy giấy hồng thơ tôi!

Ngày mai trăng vỡ làm đôi

Thương cho ánh bạc tìm nơi yên nằm

 

Kén đâu rút ruột thân tằm

Mà chung một kiếp đêm rằm nhả tơ!

 

N.D

 

 

___________

 

Tác giả Nguyễn Dũng - CH Séc

Ðiện thoại: 00420773525628

Email: quylua@gmail.com

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Cẩm Chi - muagiangsinh36@yahoo.com -  - Katowice-Rzeczpospolita Polska  (Ngày 16/09/2009 06:02:27 AM)
Đã được đọc nhiều bài thơ của tác giả trên các báo, phải nói là thơ ND chất chứa một cảm xúc hoài niệm, một nỗi u sầu chôn kín, tác giả muốn thoát ra ngoài nhưng không được, Cẩm Chi nhớ một câu nhưng quên tựa đề của tác giả: Em về giũ lại mấy vần thơ Bám phủ rêu phong bởi vật vờ Độ ấy người đi thơ cũng lặng Quên mùi tóc gió cuốn hồn mơ Em về nắng cũng cười theo sau Đốt cháy bờ vai đổi sắc màu Giũ bụi trần gian em rửa lệ Xin đừng quá mạnh kẻo thơ đau. Khi đọc những lời thơ da diết thế này, một tâm hồn yếu đuối như Cẩm Chi không thể không xúc động, tại sao ND không oán hận người đó? Tại sao ND lại độ lượng với người đã làm đau mình? Cẩm Phương đồng ý với bạn Dương Phương Toại về khổ thơ bạn trích ra, Nhưng xin hỏi tác giả. Người lấy đâu ra lắm sự độ lượng như thế khi thân dã tràng một đời lấp biển mà còn hỏi "tan cơn giông bão tìm đường về không" cái lửa trong anh vẫn ngùn ngụt thế sao? rất mong được đọc nhiều tác phẩm của tác giả, dưới đây chỉ là đôi dòng cảm xúc khi đọc bài thơ, hi vọng được có lần hội ngộ cùng t.giả. Cẩm Chi
  Trần Nhương - Virus_198x@yahoo.com -  -   (Ngày 7/09/2009 05:19:59 PM)
Có lẽ Tú Cười đã hiểu sai 2 từ "thói đời" của tác giả rồi! :D
  Tú Cười  - ghbqst@gmail.com -  -   (Ngày 6/09/2009 05:07:40 AM)
Đừng nên ca thán "thói đời"/ Giầu nghèo...mua bán... có trời xét soi ...!
  Dương Phương Toại - duongphuongtoai@gmail.com - 0982 367 982 - camphuong.blogtiengviet.net  (Ngày 4/09/2009 09:09:06 PM)
Lucbat Nguyễn Thanh Dũng đã toát ra ngoài sự kể. Cách cảm đã đằm trong các câu thơ có dụng công. Khổ thơ này hay và buồn. Buồn của cái sự hay: Dã tràng mải lấp biển xanh/ Hải âu tung cánh... chòng chành trùng dương/ Bạn tình! Tiếng gọi muôn phương/ Tan cơn giông bão tìm đường về không?
Các bài khác: