Thứ sáu, 18/10/2024,


Đợi em (Nguyễn Quang Toản) (17/10/2024) 

 ĐỢI EM

"Mây chiều chở nắng bên sông

Để sương trắng tóc, nhói lòng đợi em."

(Thơ Bùi Giáng)

 

 

 

Nguyễn Quang Toản

(khoán thủ)

 

MÂY buồn theo gió ngao du

CHIỀU se se lạnh, tàn thu thật rồi !

CHỞ theo một vạt nắng rơi

NẮNG vàng như mật, da trời trong xanh.

 

BÊN sông một mái nhà tranh

SÔNG mùa nước lớn trở thành mênh mông.

ĐỂ anh lầm lũi trên đồng

SƯƠNG giăng khắp nẻo, mùa đông sắp về.

 

TRẮNG mờ bao phủ làng quê

TÓC dần ngả bạc, lời thề vẫn nguyên.

NHÓI đau, trời chẳng se duyên

LÒNG như muối xát, nhìn thuyền trôi xa.

 

ĐỢI nhau suốt mấy năm qua

EM còn trở lại quê nhà nữa không ?

MÂY CHIỀU CHỞ NẮNG BÊN SÔNG

ĐỂ SƯƠNG TRẮNG TÓC, NHÓI LÒNG ĐỢI EM.

 

 

N.Q.T

 

Tác giả: Nguyễn Quang Toản

Lục Bát Thái Bình.

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: