Quê nghèo làm chẳng đủ ăn
Nên nhiều phụ nữ phải cần đi xa
Bỏ con thơ ở lại nhà
Giao chồng hoặc để mẹ già trông nom.
Thân cò lặn lội sớm hôm
Xuất khẩu lao động kiếm cơm, kiếm tiền
Được bao nhiêu cứ gửi liền
Về nước phụ giúp trước tiên cho chồng.
Do đó cũng có lắm ông
Tối ngày nhàm chán ở không rượu chè
Chưa kể cua ghẹ nhí nhe
Đãi đằng, vung vãi, bạn bè chơi sang.
Xứ người đâu dễ kiếm ăn
Thành ra phụ nữ bán thân cũng thường
Lầm lỡ giờ hỏi ai thương?
Chỉ còn duy nhất con đường ấy thôi!
Trọng Văn