Vợ tôi nó dữ như chằn
Hèn chi hồi trước chẳng thằng nào thương
Mới quen thấy cũng bình thường
Bây giờ lỡ cưới hết đường rút lui!
Có lẽ hồi đó tui đui
Hay là tại số mình xui hổng chừng?
Nghĩ đến bực tới muốn khùng
Tối ngày nó nói... lùng bùng lỗ tai!
Riết rồi cái mặt mình chai
Giả đò như điếc, không hay biết gì
Thích cằn nhằn, cứ nhằn đi
Ông không để ý làm chi cho phiền!
Trọng Văn
(Lucbat.com sưu tầm)