ĐI ĐÒ CẢM TÁC
Phùng Bản
Tôi đi đò chỉ một lòng
Người đi đò có bến trong bến ngoài
Bước tôi cũng nẻo đường trai
Bỗng dưng vấp dảnh cỏ gai bám hoài.
Bao giờ lại đến giêng hai
Mang lời ẩm mốc phơi cài rặng tre
Thuyền tình vượt cạn dòng khe
Câu thơ sóng sánh với be rượu đầy
Lòng đò ghép ván mỏng dày
Bến trong người bỏ người quay bến ngoài.
P.B
Tác giả: Phùng Bản
Như Quỳnh, Văn Lâm, Hưng Yên