LẠY GIỜI
Đặng Vương Hưng
Nắng mưa chẳng thể mơ màng
Em thờ ơ quá nên càng buồn hơn
Gió dường như cũng cô đơn
Thổi tung những chiếc lá hờn dỗi nhau...
Lạy giời ấm ức qua mau
Để lòng thanh thản bền lâu cho người
Lạy giời hoa héo thành tươi
Thở dài thành những tiếng cười bình yên
Tìm về với tuổi hồn nhiên
Lạy giời mình hóa thần tiên lúc nào...
Đ.V.H
Nhà thơ: Đặng Vương Hưng