Đào Nguyên Lịch - daonguyenlich1953@gmail.com - 0705851178 - 4/2 Thất Khê - Hồng Bàng - Hải Phòng
(Ngày 19/05/2019 20:31:54)
BỎ HỌC CHƠI GÊM
Cứ ngỡ con vẫn tới trường
Chăm lo việc học có lường được đâu
Bút nghiên bỏ bẫng từ lâu
Mò vào quán nọ thuộc lầu chơi Gêm
Hết ngày rồi lại đến đêm
Súng đao loạn xạ chẳng êm chi đầu
Đua đòi cùng đám bạn bầu
Quay cuồng đấm đá để sầu mẹ cha
Sớm thành cái giống yêu ma
Tâm hồn sáng tỏ bỗng ra đen ngòm
Giết nhau cảnh ấy say nhòm
Nhiễm vào nọc độc héo mòn tuổi thơ
Sớm tàn lụi những ước mơ
Vì hăng đâm chém xác xơ thân hình
Thôi rồi toán giải, văn bình
Thay vào dao, kiếm cho mình xót xa
Bao người phê phán, kêu ca
Lại không chịu bỏ ngỡ ta “anh hùng”
Quán Gêm nguy hại vô cùng
Phải mau ngăn lại để vùng quê yên!
CÁ CƯỢC BÓNG ĐÁ
Suốt đêm gào rống như điên
Chơi trò “cá cược” đâu yên nơi này
Lao vào sát phạt nhiều tay
Tan nhà, nát cửa bấy nay thấy rồi
Thế mà lắm đứa không thôi
“Con ma cờ bạc” nó lôi theo cùng
Lây lan sang khắp mọi vùng
Thua đau tìm cách mà bùng đi xa
Nhảy sông “tự tử” diễn ra
Rồi bao nhiêu kẻ bán nhà nằm đê
Bỗng dưng lòng những tái tê
Cũng bởi “đen đỏ” say mê mụ đầu
Ngẫm về Bóng đá bấy lâu
Tưởng môn giải trí lại sầu cùng ai
Ngỡ thích thú, hóa bi hài
Phải đây cũng tại bạc bài quá say
Để cho khỏi nỗi đắng cay
Mình ơi, “cá cược” từ nay bỏ nào!