Nguyễn Huy Khôi - Nguyenhuykho48@gmail.com - 0983.264.618 - Cổ Đô Ba VÌ Hà Nội.
(Ngày 09/08/2015 19:51:03)
Dành tình cảm sâu nặng - nghĩ về chị gái của mình là lẽ thường tình , nhưng để - dành cho chị dâu - của người em chông như Xuân Môn - không hy hữu, cũng là ít thấy. Bài CHỊ DÂU TÔI ,anh viết tự nhiên,từ ngữ đặt đúng cảnh huống ,có sức lay động hồn người !
Ở đời , chữa được bệnh,còn mệnh thì không thần dược nào chữa nổi.
Theo cung số vận hạn, chồng về trời, chẳng còn người sớm tối môi kề má ấp, chẳng còn ai cưng nựng ,chiều chuộng âu yếm bên mình. Đi đến đâu, người ta có đôi, còn mình thì lẻ bóng...nhẫn nhịn cầm lòng the thắt ! Nước mắt lặn vào trong ! Lủi thủi bóng ngày đơn chiếc " xuân thì đếm giọt tình rơi !" Từng giọt,từng giọt
thấm ngược về tim xa xót, đớn đau , tím tái nỗi lòng ! Đời hàn giá
" Gối đầu vào những đêm đông" * mơ chồng về "dỗ giấc nồng say !" Nói để tự vỗ vể ,tự thi vị hóa mình thôi, mất chồng rồi, khuya phòng lạnh lẽo chiếc bóng...làm sao mà say nồng được?!
Thường là gối đầu tay, gối đôi ,gối chiếc,chứ gối sao được vào không gian ,thời gian ? Phép tu từ khiến cho sức nặng của câu thơ có sức lay động, lan tỏa đa chiều suy cảm sâu lắng .Chấp tiết trời lạnh giá như dùi chích ,kim châm, chấp tất cả những tháng ngày heo hút cách lìa ,rồi gối đằng sau gáy, mà quên đi sầu muộn, mà mơ chồng về vỗ giấc đêm đêm...Sức nặng của từ " gối"
không còn hẹp theo nghĩa thông thường của một động từ thuần túy. Bóng chữ sau lời in đậm trong lòng người ! Thế ròi từ đây :
" khăn tang thắt chặt đau buồn / tóc dài lòng nguyện cắt buông...tóc thề !" Hồn hư tự, ảnh hư hình, ở đây, chị chỉ thắt đau buồn, rồi cắt tóc thề giữ vẹn niềm chung trinh của gái đã có chồng,...để lo phận dâu con lễ nghĩa hiền thục, chứ làm sao thắt nổi hình bóng anh đã in đậm trong lòng ?! thắt được hồn người sâu nặng thủy chung ?! Trước đó, chồng ốm, chị nâng dậy,đặt nằm,cháo cơm lo liệu,thuốc thang chạy chữa tận lòng.song, mệnh không qua nổi ,đành chịu. Chồng đi...chị cùng gia đình lo liệu hậu sự chu toàn,vẹn đạo,nặng nghĩa phu thê ! Anh yên bề,thì " "mẹ chồng đau ốm dầm dề",,,lại tay chị phụng dưỡng tối ngày nào dám từ nan. Vừa chăm sóc mẹ ,vừa toan lo cho em chồng học hành , gánh nặng sang vai thay chồng chu tất, thật là một nàng dâu đáng quý,đáng thương ! Cuối cùng, mẹ cũng không qua khỏi mệnh trời, ngậm cười nơi chín suối,...mẹ đi ! Em chồng đủ lông cánh,yên bề gia thất,...chị nhường người mớ ba mớ bẩy, "câu lý,,.trao duyên,...rồi " đàn khúc nhạc...lãng quên đời mình "...Một sự hy sinh thầm lặng... nhưng cũng pha chút gì xa xót niềm riêng !
Chị đúng là một nàng dâu " Công,dung,ngôn, hạnh" đủ đầy
"Một đêm chồng vợ... trọn tình / Một đời nặng nghĩa hy sinh thờ chồng" thật đáng chân quý,gương để lại đời ! mừng cho chị có người em chồng tử tế,lễ nghĩa - viết về chị với tất cả niềm yêu kính, biết ơn sâu năng, về những gì chị đã làm cho Mẹ, cho Chồng, cho các Em trong gia đình ! Tình thật nặng, nghĩa thật đầy !
Bài thơ gói lại bằng một câu kết thật cảm động :
" Tóc thề bạc trắng mùa đông
Cỏ xuân vẫn ngát xanh lòng CHỊ DÂU !" Một ẩn dụ kín đáo mà sâu nặng hồn người !
Có một RU KHÚC ĐỒNG VỌNG viết gửi anh,chia sẻ. Hồi âm ,nếu thấy đó là niềm tâm giao lành mạnh, Chúc anh có nhiều thơ hay,sức khỏe và hạnh phúc ! Chào thân ái ! Có gì không phải ,thông cảm nhé !
* Từ, cụm từ,câu trong ngoặc kép là của tác giả Xuân Môn
RU KHÚC ĐỒNG VỌNG
|( Viết với bài : "Chị dâu tôi")
Của Xuân Môn
Theo cung số...phải xa trời
Anh đi,...bỏ chị đơn côi cõi trần !
Chị mơ... "dỗ giấc" đắp lần *
Mỏng manh bụi gió phù vân vô thường.
Nẫu lòng " đếm giọt" lệ thương
Niềm đau tím tái ...âm Vương ngậm ngùi !
Ấp ôm áo cũ lạnh hơi
Ngầy dài rơi rụng,xuân thời rụng theo !
Vắng anh,... khách chả chê nghèo
Dần thưa qua lại nhà hiu hắt buồn !"**
Người đi bỏ lại cô hồn
Trải khăn chị gói sầu tuôn tháng ngày !
Câu thề xỏa bóng tóc mây
Phủ lên hoa gạo ứ đầy mầu tro !
Sang vai nặng việc âu lo
Nuôi em,chăm mẹ...cậy nhờ một tay.
Tấc lòng nặng nghĩa cao dầy
Mẹ vui Tiên Cảnh,em nay ấm bề...
Ngậm vành...vẹn đạo phu thê
Đèn nhang hương khói du di mát lòng !
Duyên se thắm mối tơ hồng
Chính chuyên một dạ thờ chồng sắt son ! Chị nằm ru vỗ héo hon
Thẳm xa... tiếng Vạc nỉ non vọng về !...
Chị mang hong nắng câu thề
Nhường người " hát lý" say mê hội làng.
Tóc buông khỏa lấp mầu tang
Chị ngồi vấn sợi nắng vàng - thay khăn !
* Cụm từ trong ngoặc kép là chữ dùng của Xuân Môn
** Tục ngữ có câu " Vắng đàn ông quạnh nhà, vắng đàn bà quạnh bếp"
|