Thứ tư, 04/12/2024,


Cửa thiền là đây (Trịnh Phú Đa) (13/11/2013) 
Cửa thiền là đây 
 
 
Điện xăng thì nhúc nhắc lên
Vàng em tụt xuống đất nền nằm im
Đô thì lại đứng lim dim
Ero dân tệ* đang tìm chỗ chui
 
Đầu tư khuya sớm ngậm ngùi
Chán mò chứng khoán lại vùi chung cư
Dự án ngâm mãi chẳng nhừ
Xi măng sắt thép lừ đừ chết trôi
 
Du lịch quảng bá liên hồi
Hội cùng với họp muôn nơi vẫn nhiều
Ăn khao tìm bến cô liêu
Công ty phá sản xem chiều gia tăng
 
Văn thơ chẳng nói chẳng rằng
Nhịn ăn xuất bản nhì nhằng tặng cho
Ấm thân thì nhớ nằm co
Phận nghèo vốn mỏng thập thò chết luôn
 
Thức ăn chẳng rõ ngọn nguồn
Ham ăn nhẹ dạ_ nỗi buồn dài lâu
Oán ân cất mãi trong đầu
Sống đây biết chết nơi đâu mà dành
 
Làm vương làm tướng đã đành
Chức thường dân phó thanh danh nỗi gì
Vui buồn thơ phú chia đi
Hãy dành công quả từ bi cửa chùa
 
Nhận cho đâu bỏ tiền mua
Trau dồi tình nghĩa chớ đùa vô duyên
Vậy nên kén chọn bạn hiền
Giãi bầy hôm sớm cửa thiền là đây  ?
 
Trịnh Phú Đa
 
* Nhân dân tệ
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Nguyễn Xuân Ngọc - ngyenxuanngoc661939@gmail.com - 01677225720 - Hiệp Sơn, Kinh Môn ,Hải Dương  (Ngày 14/11/2013 7:37:24)

CỬA THIỀN LÀ ĐÂY
Điện năng vùn vụt tăng lên
Vàng thì tụt xuống làm em não lòng
Đô la chẳng nhích chẳng không
“E rô dân tệ đang mong chui về”

Đầu tư khuya sớm ê chề
Chết mệt chính khoáng bây giờ đất dai
Dự án ngâm mãi đợi hoài
Xi măng “lò đúng” sắt ai bạn cùng

Du lịch quảng bá thì siêu
Hội cùng với họp bao nhiêu phiền hà
Ăn chơi chác tán phá gia
Công ty phá sản xem gia càng nhiều

Vần thơ ngợi ít, nhiều yêu…
Khát khao tìm bến cô liêu đợi chờ
Chỉ còn những ước và mơ
Bao nhiêu ẩm Thực không ngờ quá đa!

Oán ân thổn thức lòng ta
Ăn vào thì khổ nói ra thì phiền
Biết đâu mà nói ngọn nguồn
Cho nên mang nặng nỗi buồn dài lâu

Bao nhiêu chức vị công đầu
Hỏi trong thiên hạ tìm đâu mấy người
Sẵn tiền mua đủ thú vui
Đủ danh đủ tướng thành “người tài năng“

Cửa thiền tôi cũng như anh
Nhiều tiền anh chuốc lấy danh tôi về
Trời không tỏa sáng sao khuê
Bao giờ hết cảnh trăm nghề bán mua!
Xuân Ngọc

Các bài khác: