Thứ tư, 24/04/2024,


Thuỷ chung với chiếc điếu cày (Nguyễn Quang Huỳnh) (12/05/2013) 

 

THỦY CHUNG VỚI CHIẾC ĐIẾU CÀY

 
Đơn sơ như chiếc điếu cày
Từ xưa gắn bó đến nay vẫn còn
Đời cha, cho đến đời con
Hút vào nhả khói chập chờn thành mây.
 
Bên hông đeo chiếc điếu cày
Nhớ khi đánh giặc những ngày Trường Sơn
Khó khăn gian khổ không sờn
Mơ màng nhả khói thuốc vờn lên cao.
 
Hút thuốc lào, đọc ca dao
Cùng vui bên điếu thuốc lào thâu đêm
Chuyện ròn tan… điếu rít lên
Át đi tiếng đạn dịu êm như thường.
 
Như đang ở chốn hậu phương
Đạn bom máu chảy, coi thường giặc vây
Ống bương tạo chiếc điếu cày
Khi vào chiến trận vẫn say thuốc lào.
 
Xông lên chiếm lĩnh điểm cao
Đầy thây giặc chết thuốc lào góp công
Nhớ ngày mang điếu ra đồng
Cấy, cày, tát nước, vẫn không xa rời.
 
Điếu cày gắn bó suốt đời
Từ khi tuổi mới chin mười đến nay
Đôi khi xa vợ mấy ngày
Bên hông vẫn chiếc điếu cày không xa.
 
 
Nguyễn Quang Huỳnh
11/28Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Nguyễn Huy Chung - xuanchung47@gmail.com - 0987540474 - Xã Đông Mỹ tpThái Bình-Tỉnh Thái Bình  (Ngày 04/07/2013 21:11:51)

Anh N Q Huỳnh thân mến! Anh thì thủy chung còn tôi thì đã cắt đứt được rồi -Cắt được cái duyên nợ mà ba phần tư cuộc đời đeo đuổi.Kết thúc cuộc vật lộn bỏ nàng thuốc lào thắng lợi, tôi sung sướng vô cùng .Xin chia sẻ với mọi người về niềm sung sướng ấy:

THUỐC TIÊN

Quen tay gẩy bã thuốc lào

Nhớ ra là đã bỏ bao nhiêu ngày

Từ ngày bỏ thuốc tới nay

Cái miệng không đắng cổ này không đau

Bệnh ho biến mất đi đâu

Hàm răng thêm trắng đổi màu đôi môi

Đến nay được sáu tháng rồi

Trọng tăng bốn ký ngủ khì thâu đêm

Ăn ngon được bốn bát liền

Thật là bài thuốc thần tiên diệu kỳ.

 

  Đặng Duy Phiên - Phiencs@gmail.com - 0974246646 - Từ liêm - Hà Nội  (Ngày 08/06/2013 0:07:12)

Sẵn sàng xa vợ vài ngày
Nhưng không xa được điếu cày ai ơi
Bắn xong một điếu - đã đời
Mơ màng nhả khói, đất trời cùng say
Nhân gian được bấy nhiêu ngày
Thủy chung với chiếc điếu cày thân thương!

Đặng Duy Phiên

  Trịnh Viết Toại - tvtoai@gmail.com - 0983325625 - 19/70/11 Đông Khê, Ngô Quyền, Hải Phòng  (Ngày 13/05/2013 20:17:33)

Chúc mừng TG NQH có bài thơ hay về chiếc điếu cày. Đó là niềm vui, giải khuây khi xa nhà, song cũng rắc rối trong chiến tranh khi thám báo địch "say thuốc" mà không ít tình huống khó khăn, có khi nguy hiểm...
Đấy là xửa xưa còn nay Toại thấy nhiều gia đình cũng phiền toái về điếu cày nói riêng...vạy mình có bài ĐOẠN TUYỆT THUỐC LÀO CHIA SẺ NHÉ! mong Tg bỏ quá cho, trân trọng cảm ơn!
ĐOẠN TUYỆT ĐIẾU CÀY

Tập tèm rít điếu thuốc lào
Ngả mình thả khói hồn vào cõi tiên
Trước bập bẹ, sau thành quen
Nhà hôi hám, cổ ho hen khổ mình.

Bao phen nổi trận lôi đình
Đã toan đập điếu, chùng chình lại tha
Cơn thèm bứt rứt thịt da
Chán ăn, miệng đắng chẳng xa điếu cày.

Hệt bùa ngải, quá mê say
Tay run, ruột nhão, mũi cay ngán đời
Dứt tình chẻ điếu làm đôi
Phong teo tuốt tuột một thời đam mê.

Gió đông cuốn giá lạnh về
Thoảng vương nhớ điếu tái tê buồn phiền
Hẹn lòng quyết chí một phen
Cho tiêu mầm bệnh ho hen về trời.

TRỊNH VIẾT TOẠI
 

Các bài khác: