Thứ ba, 07/05/2024,


Buồn biết tại sao! (Ngân Liên) (01/04/2013) 

 BUỒN BIẾT TẠI SAO!

Ngân Liên

 

Người buồn không hiểu tại sao
Tôi buồn tôi biết vì sao lại buồn.

Mưa trong lòng vẫn thầm tuôn
Đời như băng giá mà vươn chồi hồng
Tiếng ve mỗi sáng ong ong
Chiều se mấy sợi mây bồng làm duyên.

Biển bao la cứ dong thuyền
Sóng xuôi theo sóng, buồn xuyên đất trời
Nhẹ tênh câu nói nửa vời
Lãng quên là chạy trốn thời vô tâm.

Hôm nay trời lại lâm râm
Tôi buồn tôi biết vì... tâm tôi buồn.

N.L

 

_______
Tác giả: Ngân Liên
Thoca.info
Email: nganlien07@yahoo.com

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Phạm Văn Tự  - thcsts@gmail.com - 0919760699 - Tam Sơn - Quản Bạ - Hà Giang   (Ngày 02/04/2013 15:21:14)

BỌT BÈO...

"Hôm nay trời nhẹ lên cao
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn"?

Câu thơ năm tháng mãi còn
Hồn xưa...hoa cỏ héo mòn sắc thu

Bọt bèo trôi nổi phù du
Hương tàn sắc nhạt...lời ru xót lòng!
Phạm Tự

  Tú Lục Bát - tulucbat@gmail.com - 0987589053 - Hà Nội  (Ngày 02/04/2013 7:23:24)

"Hôm nay trời lại lâm râm
Tôi buồn tôi biết vì... tâm tôi buồn" (Ngân Liên)


Buồn vì trời vẫn mưa tuôn,
Buồn vì chợ cóc vẫn luôn vắng người!
Buồn vì bạn khóc, chẳng cười,
Buồn vì chẳng có người chơi với mình.

Buồn nên thơ viết linh tinh,
Buồn vơ vẩn chẳng biết mình buồn chi!
Buồn vì nhàn hạ vô vi,
Buồn nhưng còn biết buồn vì tâm can.

Buồn... vì sướng, chẳng cơ hàn,
Buồn... thơ đọc thấy trăm ngàn vô tâm!
Buồn... người sướng thế trăm lần,
Đọc đi đọc lại... một phần, bó tay!

Các bài khác: