TỨ TUYỆT LỤC BÁT VỀ TÌNH.
Nguyễn Quốc Dân
CÁI TÌNH.
Cái tình là cái chi chi
Khi thì chìm nghỉm, khi thì vọt bay
Ước gì vương phải làn mây
Dẫu chìm tận đáy vẫn bay la đà.
TÌNH GIÓ MÂY.
Đã từng bắt bóng, đuổi mây
Đã từng hụt hẫng niềm say vô hình
Bởi khi chạm ánh bình minh
Mây vờn quyện nắng quên tình gió xưa.
GÁNH TƯƠNG TƯ.
Tương tư gánh đến bây giờ
Chân chồn, đầu bạc, mắt mờ, ù tai
Hạ về ve lại rên hoài
Bến mơ, ai đứng thở dài tương tư.
MÂY.
Làn mây khi mỏng, khi dày
Đan nhau rồi cũng dạt bay lững lờ
Trêu bao nhiêu kẻ ngu ngơ
Mải mê đuổi bắt...ôm vồ khoảng không!
NỬA CHỪNG.
Trúc cong nghiêng xuống dòng sông
Trăng tròn vành vạnh trôi trong sương mờ
Thuyền ai neo đậu bến chờ
Bóng hồng biền biệt...câu thơ nửa chừng!
TÌNH.
Tình thì nửa lửng, nửa lơ
Mong manh như dải sương mờ chiều hôm
Nếu mà óng ánh, trơn tròn
Khẽ nghiêng đã vội rớt tòm xuống ao!
VÔ ĐỀ.
Hai nửa đau chập vào nhau
Vôi trầu nhai với miếng cau đắp vào!
Câu thơ nay đã nát nhàu
Vo tròn ném xuống sông sâu...nhẹ lòng!
Nguyễn Quốc Dân
Diễn Ngọc-Diễn Châu-Nghệ An
ĐT: 01678697206
Mail : nguyenquocdan51@yahoo.com.vn