TÌNH XUÂN
Nỗi buồn nẫu ruột người xa
Tuổi xuân hơ hớ trôi qua tháng ngày
Nỗi buồn từ vạt cỏ may
Đầm trong sương ướt sao bay lên giời ?
Nỗi buồn khắc khoải đầy vơi
Buồn trong khung cửa ta ngồi ngắm xuân
Thời gian năm tháng xoay vần
Thoắt trôi ngoảnh lại bao lần xuân qua
Nỗi buồn lòng thấy xót xa
Bờ tre, lối cũ, mái nhà năm xưa
Mờ mờ, ảo ảo rèm thưa
Tình xuân còn đọng vẫn chưa phai mờ
Lương Điền
CHỜ XUÂN
(Tặng t/g Lương Điền;Qua bài thơ; TÌNH XUÂN)
Rõ thật ! sao khéo giả vờ
Nhìn người hơ hớ, ngây thơ mà sầu
Cỏ may sương đọng ánh mầu
Sao trời hắt xuống canh thâu ngọc ngà
Niềm vui thả nổi bay xa
Đón xuân náo nức trong ta đợi chờ
Thời gian tìm lại ước mơ
Ru hồn vào những câu thơ thủa nào
Đón tết Qúy Tỵ vui sao
Niềm yêu nhắn gửi lời chào gần xa
Câu thơ chan chứa mặn mà
Đường Xuân Đỉnh đợi câu ca chắp vần
Vũ văn Thịnh
XUÂN ĐẾN
(Tiếp vần CHỜ XUÂN của Vũ văn Thịnh)
'Chờ xuân' nay tết đển rồi
Hương xuân man mát bồi hồi làm sao
Huệ, Ly, Rơn, Cúc, Mai, Đào
Hoa dăng từng dãy như sao ánh đèn
Người đông phố chật lạ, quen
Xuân về mang đến bình yên tốt lành
Cùng vui xum họp gia đình
Ước mơ nho nhỏ; công trình, tương lai
Bánh chưng, kẹo, mứt, sen, nhài
Phố, quê tấp nập tiếng ai vọng về
Tinh thần, vật chât tràn trề
Nắng xuân lướt gió Tết về thật vui
Dương văn Thung