ẤM LÒNG NGÀY VỀ
(Kính tặng bác Phan hữu Được là liệt sỹ trong chiến tranh nay trở về)
Hai thế hệ, một tấm lòng
Anh về người khóc, người mong, người cười
Bốn mươi năm đã qua rồi
Vòng tay đồng đội rạng ngời đón anh
Ra đi lúc tuổi còn xanh
Nay về mái tóc đã thành hoa râm
Biết bao kỷ niệm xa gần
Bình tâm, tĩnh trí dần dần hiện lên
Như truyện cổ tích thần tiên
Chữ nhân, chữ đức ở hiền gặp may
Bạn bè đồng đội hôm nay
Đón anh bằng cả vòng tay tình người
Niềm vui xen lẫn khóc, cười
Người liệt sỹ ấy -đổi đời -vinh quang
Lương Điền
NIỀM VUI BẤT NGỜ
(Kính tặng ông Được từng là liệt sỹ trở về)
Trời bỗng rực sáng, chói lòa
Cao xanh lồng lộng nhạt nhòa-tiên sa
Người ông bằng thịt, bằng da
Bao năm thờ cúng cầu xa, ước gần
Ơi ! Anh bộ đội của dân
Từng là liệt sỹ bốn mươi năm rồi
Khóc, gào xen lẫn tiếng cười
Anh, em, con cháu bồi hồi như mơ
Ông về làng, xóm sững sờ
Diệu kỳ, tàn khốc, bất ngờ, chiến tranh !
Tòng quân từ thuở tuổi xanh
Đã là liệt sỹ, giờ anh trở về
Niềm vui, hanh phúc, tràn trề
Tấm lòng rộng mở, làng quê chào mừng
Dương vănThung