NỖI ĐAU CÒN ĐÓ
Anh Trần Xuân Duyên
Qua rồi khói lửa chiến chinh
Mà sao lòng chẳng yên bình hỡi anh?!
Ra đi từ buổi đầu xanh
Nguyện vì sông núi quyết giành tự do
Cho Bắc Nam một sắc cờ
Quê hương chung dệt ước mơ hòa bình.
Biết bao đồng đội hy sinh
Riêng anh không có trên mình vết thương.
Bao phen bom đạn chiến trường
Anh bị sức ép, hồi hương. Ngẫn ngờ !*
Đãng trí nên mất giấy tờ
Công lao kháng chiến bây giờ trắng tay !
Vật vờ nay đó mai đây
Quân hàm, quân hiệu tự tay anh làm.
Vẫn say sưa với cây đàn
Không quên khúc hát đại ngàn Trường Sơn.
Dở trời, trái gió, nổi cơn
Ôm đàn, anh thét căm hờn: Xung phong!
Thương anh đắng đót nỗi lòng
Bao người đã giúp nhưng không được gì !**
Giấy tờ mất, biết làm chi
Để anh được hưởng công đi chiến trường?
Hỡi bạn anh khắp muôn phương
Nhìn ảnh này có nhớ thương bạn hiền?
Họ tên anh: Trần Xuân Duyên
Đang phiêu diêu ở Tân Uyên – Quê chè!
Tân Uyên, ngày 20/7/2013
Nhạc sỹ: Thanh Phương
*Anh là lính tuyên văn, bị sức ép bom B52 tại Xiêng Khoảng – Lào.
**Đã có giấy xác nhận của Đại tá Nông Văn Khầu
Nguyên phó Tư lệnh và Thiếu tá Ma Văn Đéng
Nguyên Tư lệnh pháo binh mặt trận 379
…Nhưng vẫn không làm được chế độ vì thiếu giấy ra viện.