BỐN MÙA CỦA NGƯỜI LAO ĐỘNG XA QUÊ.
MÙA ĐÔNG: Trắng trời bụi tuyết bay bay,
Làng quê, phố xá tuyết bay trắng trời.
Trắng người tuyết lạnh mình ơi,
Trong anh nóng ấm nụ cười mình yêu!
Nhanh chân bước tiếp ca chiều,
Nhớ mình cực nhọc bấy nhiêu vơi dần.
MÙA XUÂN: Đêm qua mưa tạnh, tuyết tan.
Sáng nay trời đất ngập tràn chồi xanh.
Ngỡ ngàng sức sống quá nhanh
( Xua đi giá lạnh nơi anh vắng mình )
Tặng anh những nụ hoa xinh,
Bõ ngày ao ước bóng hình mình yêu!
MÙA HÈ: Non xanh, nước biếc quanh quanh
Cỏ cây trong nắng long lanh đáy hồ.
Gần bờ hoa súng nhấp nhô,
Chuồn bay, bướm lượn nhởn nhơ tìm mồi.
Cảnh này sao giống quê tôi ...
Còn bao lâu nữa ngắm trời Việt nam?
MÙA THU: Sắc buồn đỏ ối khắp nơi,
Nhẹ nhàng từng chiếc lá rơi ... đỏ đường.
Ngồi nơi đất lạ tha hương,
Xót xa phận lá mà thương phận mình.
Rồi đây trong cuộc mưu sinh,
Luân hồi cây trổ đầy mình lá xanh!
( Viết tại Vla đi vô xtốc - Viễn Đông nước Nga. )
Đào Đức Trang.