THÁNG BA
Tháng ba hoa gạo lung linh
Xốn xang trời đất chuyển mình nắng lên
Đào mai rụng, chớm nở sen
Lúa chiêm sấm dậy vươn lên từng ngày
Làng quê vang tiếng hát hay
Câu hò ví dặm đón ngày hội vui
Non sông gấm vóc đổi đời
Hòa cùng bốn biển rạng ngời tương lai
Em còn đứng đó đợi ai?
Hỡi người con gái xứ đoài thanh xuân
Xuân đi xuân lại mấy lần
Không đi em đứng, quá xuân lỡ thì
Về cùng anh, kẻo lỡ khi…!
Áo nàng bân, chẳng kịp kì, trao sau
Xuân Ngọc