Thứ sáu, 15/11/2024,

Người dưng... thôi nhé cũng đành Gập ghềnh chi chiếc cầu tình sang sông Lục bình nở vội theo dòng Sóng xô hoa tím hỏi lòng ai đau ? Người dưng... nên bước qua cầu
Lục bát là lục bát ơi Cho tôi ngơ ngẩn chơi vơi tấc lòng Nhắn người tìm lá diêu bông Mai về nhận lấy hoài công một mình. Lục bát là lục bát tình
Mặc đời xuân sắc xôn xao Lặng thinh một vẻ thanh cao mỹ miều Xa nơi nắng sớm mưa chiều Xa nơi gió bụi dập dìu bướm ong
Nhớ (Phạm Văn Mão)  (19/09/2008)
Sáng nay ngồi uống cà phê Nhâm nhi giọt đắng nhớ quê thuở nào Thu buồn lá rụng xôn xao Nhìn lên đỉnh núi, núi cao chập chùng Nhìn sông, sông chảy không ngừng
Thôi đừng gọi chị bằng em để lời mưa gió ướt đêm hội làng Thôi đừng lối dọc tình ngang để cho hờn dỗi đa mang dỗi hờn Chị ôm đầy ắp trăng tròn
Chờ em… Góc phố ta ngồi Chiều rơi rụng khẽ cánh môi ngọt ngào Như là dấu thánh thanh cao Môi em đã khắc dấu vào tim anh Bàn chân thoáng bước mong manh
Vay (Trịnh Mộc Lan)  (18/09/2008)
Vay em má lúm đồng tiền Vay chiếc răng khểnh làm duyên với đời Vay đôi con mắt sao rơi Vay thêm nguyên nụ hoa môi đắm gần...
Không dưng gió ngược lên trời Ngã ba này có mấy người quen nhau … Cái năm làng mất mùa cau Tôi đi theo mẹ bán trầu chợ xa Cứ chiều bên ấy lại qua
Kết từ tình nghĩa mẹ cha Hai mấy năm trước con ra chào đời Nuôi con năm tháng đầy vơi Chỉ mong con khoẻ, con chơi, con đùa...
Soi gương ngắm cái mặt mình Mà sao lại thấy giống anh… Chí Phèo Giống anh ở cái sự nghèo Hai bàn tay trắng mặt meo đói lòng! Giống anh cái sự cuồng ngông Bao nhiêu khổ cực coi không ra gì
Dễ gì vớt được lời ru từ trong sâu thẳm mùa thu ngọt ngào Dễ gì giữ một vì sao lung linh trong mắt sao nào vừa rơi Dễ gì lạc lõng giữa đời
Xa xôi? Ừ, quá xa xôi Nhưng sao người ấy bên tôi mỗi ngày Để môi kề – đắm chìm say Để ngây ngất – chết trong tay nồng nàn!…
Trước tiên Trước Trang [1153 ,1154 ,1155 ,1156 ,1157, 1158 ,1159 ,1160 ,1161 ,1162 ,1163 ,1164 ] Tiếp  Cuối cùng