Dạy con cái chữ nhịn nhường
Kính già mến trẻ yêu thương mọi người
Trắng đen phân định rạch ròi
Hãy làm người- sống với người trần gian
Lời thầy ghi tạc đá vàng
Lãng du thăm thú đát trời
Để tôi được hái nụ cười ngẩn ngơ
Mai sau liệu đến bao giờ
Có còn một chút vụng về tặng nhau
Những khi vợ con vắng nhà
Có bát canh cà mang biếu tận nơi
Lúc đau yếu đến kịp thời
Thuốc thang đấm bóp lựa lời động viên
Tiền vàng hương khói lu bù
Chuông ngân mõ thỉnh gật gù cung văn
Gía mà sớm tối thành tâm
Tu nhà tu chợ bụi trần tránh xa
Nam mô nguyện A DI ĐÀ
Bây giừ tóc đã phai mầu
Sắt son cùng dệt một câu yêu đời
Tâm hương nguyện với đất trời
Mắt mờ chân chậm vẫn ngời chữ yêu
Tiền vàng hương khói lu bù
Chuông ngân mõ thỉnh gật gù cung văn
Gía mà sớm tối thành tâm
Tu nhà tu chợ bụi trần tránh xa
Nam mô nhuyện ADI ĐÀ
Bây giờ tóc đã phai màu
Săt son cùng dệt một câu yêu đời
Tâm hương nguyện với đất trời
Mắt mờ chân chậm vẫn ngời chữ yêu
Qua đường thấy đóa tầm xuân
Sao còn chẳng hái phân vân nỗi gì
Dẫu chưa đến tuổi dậy thì
Dẫu còn e ấp hàng mi cong mềm
Đồng Đăng mưa bão đêm buồn
Thương nàng Tô Thị bồn chồn trong tim
Bóng chim tăm cá đâu tìm
Mà nàng đứng đó dõi nhìn đăm đăm
Chát lòng chịu tiếng lẳng lơ
Sầu đơm tình bạc để thơ nao lòng
Sân đình vương chút nắng đông
Giọt tình hong lại càng nồng lứa đôi
Để giờ tình đã chín hồng
Nhạt nhòa xuân lộc ấm nồng nước non
Nắng mưa vẫn chẳng hao mòn
Vai gầy vẫn cứ sắt son với đời
Để giờ còn lại mình tôi
Ra bờ sông ngồi ngẫm chuyện đẩu đâu
Lời thề song hỷ lặn sâu
Bởi em qua cầu gió đã bay đi
Vì ghen gió đã đuổi mây
Vì yêu gió lại đỡ mây cùng về
Gió mây mây gió cận kề
Trăm năm trọn một lời thề có nhau
Tối qua đọc lá thư tình
Có trong tin nhắn tặng mình rất hay
Tình chiiều ấm áp ngất ngây
Sương giăng mái tóc vẫn say lòng người
Chiều nay em lại sang sông
Như chim sổ lồng như cá cắn câu
Trái duyên để khổ cho nhau
Để trầu thêm héo để cau thêm già