Bần thần ngồi đọc thơ anh Mà thương cái kiếp nợ nần trả vay. Nợ tình một áng thơ hay Để lòng day dứt xuôi tay trả đời. Đọc anh trong giọt mắt rơi Đọc anh xót đắng phương trời ra đi Tôi ngồi thầm ước mai khi Gặp anh cùng trả những gì nợ nhau! PNV