Dịu dàng em đến bên anh,
Một ngày Thu ấy trong lành tình yêu.
Dường như trời đất liêu xiêu
Để say ánh mắt để xiêu xiêu lòng
Ra về lòng dạ ngóng trông
Phương trời nơi ấy nhớ không... hỡi người?
Thế rồi lòng dạ rối bời
Dõi theo chân bước để rồi tương tư
Phải chăng ánh mắt nhân từ
Câu thơ để lại bên bờ nhớ thương
Tháng ngày thêm những vẫn vương
Như muôn khiếp trước đã thương nhau rồi!
Đỗ Thu Yên