Thứ sáu, 26/04/2024,

KHỐN KHỔ VÌ THƠ (08/10/2013)

Tôi không có khiếu làm thơ
Có chăng chỉ mức lơ mơ làng nhàng
Nhưng khi “đầu Bảy” bước sang
Đâm ra cũng thích mơ màng văn thơ
Ngoại tôn cháu học lớp Tư
Xem qua nó bảo rằng thơ ông “già”
Mang sang hỏi ý kiến bà
Bà cười mỏm mẻm: “Cũng là thơ vui!”
Riêng anh con rể vỗ đùi:
-Bố ơi! Cứ thế cho vui cửa nhà!
Gửi “meo”(Email) hỏi đứa con xa.
Xem xong nó bảo “Chẳng ra cái gì!”
Bạn bè khuyên: “Cứ làm đi!”
Tôi rằng: “Làm tí,cười khì cho hay!... ”
Cầm thơ bạn tặng trên tay
Tôi đâm nảy ý: Vịnh ngay “Hoạ vần”
Thế là dốc sức, căng gân
Tìm xem tất cả bao vần? Lựa ra!
Rồi đem thổ lộ với bà:
-Phen này tôi sẽ thành “nhà hoạ thơ!”
Đích tôn cháu học i-tờ
Nghe xong nó bảo rằng thơ ông“xoàng!”
Tôi cầm cái thước chỉ sang:
-Cháu mà nói vậy, bẽ bàng râu ông! ...
Thơ là thế đó ! Khổ không !!!?


Võ Toán

Chia sẻ:                  
Các bài khác: