Thứ năm, 25/04/2024,

Lá vừa cắt một đường bay (Trương Nam Chi) (30/05/2017)

 
 

Dẫu vô vọng đến bao lần
Thì con tim mãi vẫn cần trăng lên
Cát vàng lẫn một dòng tên
Yêu nên còng gió mải quên đường về


Một sau một trước trọn bề
Một ngơ ngác lạc bên lề dửng dưng
Một câu ngắt quãng nửa chừng
Lời đắng đót chẳng đặng đừng… Biết đâu?


Muối lòng đắng mặn biển sâu
Đời người ngắn. Chỉ nỗi đau là dài
Chuyện qua kể cũng khôi hài
Thưa anh! Hoang dã khóc ngoài vườn say


Đổi chiều gió bỗng ngừng lay
Lá rơi cắt một đường bay võ vàng.


Trương Nam Chi

Chia sẻ:                  
Các bài khác: