Luật phân minh trong thơ Lục bát cũng như tên loại thơ Lục bát vẫn phiên âm chữ Trung Quốc là Thơ "Lục Bát" mà không phải là Thơ " Sáu tám." Ông Trần Mạnh Tuần viết là: Nhất tam ngũ bất luận, nhị tứ lục phân minh!
Tiếng Việt chuẩn là: Những chữ thứ một, ba, năm bất luận, hai tư sáu phân minh.
Nhiều thơ in mắc lỗi phân minh. Nhiều lỗi nhất là vần bằng đầu tiên thường được dùng bừa bãi, không cần phân minh gì cả. Theo luật thì:
CÂU LỤC: X B X T X B
CÂU BÁT : X B X T X B X B
SÁNG KIẾN ÔNG THẬT LÀ HAY
Để quản chặt lũ cướp ngày cướp đêm
Nhung nhúc từng lũ, từng đàn
Tham ăn tục uống, dâm ngang thú rừng...
Ba chữ thứ hai câu 1, 2, 3 liên tiếp bôi đậm đều đúng vần trắc mà đáng ra là vần Bằng.
Trong Truyện Kiều của Nguyễn Du chỉ có vài câu dùng "Phá luật" như:
Mai cốt cách, tuyết tinh thần
Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười
Câu bát tiếp theo lại phải dùng vần bằng ngay
Một trường hợp không để ý đến luật phân minh nữa là:
Ngọt ngào trái nhẵn quê ta
Đặc sản phố Hiến bay qua xứ này
Hạt nhỏ thơm đậm cùi dảy
Mang dòng nhẵn tổ hương say tình người...
Chúng ta lại dẫn Kiều ra che thân:
Người nách thước, kẻ tay đao
Đầu trâu mặt ngựa ào ào như sôi...
Song hai câu liên tiếp mà vần trắc chữ thứ hai thì không có.
Trên đây là 2 ví dụ đăng thơ sai luật phân minh.
Mong các tác giả rút kinh nghiệm không để tái phạm.
Chia sẻ.