GÁI QUÊ LÚA!
Lương Mận
Em là cô gái đồng quê
Quanh năm chăm chỉ giữ nề nết na
Hái rau muống đỏ với cà
Canh cua đồng bãi mặn mà duyên ưa.
Nắng nung mưa xói gió lùa
Đồng chiêm ngấm gót áo thưa lạnh lùng.
Bốn mùa xuân hạ thu đông
Tay cầy tay cuốc vun trồng tưới chăm.
Khuôn trăng đằm thắm tựa hằng
Lời ngọc chuốt giữ ngàn năm dõi truyền
Du hội thơ với bạn hiền
Dung dăng dung dẻ của tiền khó mua.
Ai về đất tỉnh ĐÔNG chưa
Hải Dương vựa lúa nắng mưa dãi dầu.
Vải thiều trĩu ngọt mùa vào
Đồng quê năm tấn chênh chao nắng hồng.
XỨ ĐÔNG con gái mặn nồng
Yêu thơ duyên đắm thủy chung đất nề.
Cò bay thẳng cánh triền đê
Ven sông ngô mởn dâu kề diết da.
Tre khom soi bóng trăng ngà
Lời thơ dịu ngọt mặn mà gái quê
HẢI DƯƠNG em đó nhớ về
Câu thơ nối nhịp đem vê tình nhào...
L.M
Tác giả: Lương Mận
Thành Phố Hải Dương