Thứ sáu, 19/04/2024,


Anh đến - Anh đi (Hương Sinh) (04/10/2017) 

 ANH ĐẾN - ANH ĐI

 
 
 
 
Hương Sinh
 
 
Em thưa với mẹ, với thầy
Rằng! Anh dịp Lễ hội này về thăm
Nhâm nhi ly rượu sủi tăm
Ngắm cây nhãn Tổ hương giăng ngạt ngào
 
Sông Hồng dậy sóng xôn xao
Xích Đằng thao thức cồn cào đấy thôi
Tuần Vường hết đứng lại ngồi
Chùa Chuông tiếng mõ rung lời ngân nga
 
Hoa tình cài bãi phù sa
“Kinh Kỳ- phố Hiến “nõn nà bức tranh
Điệu chèo cong vút mái đình
Đường về phố Hiến bóng hình còn in 
 
Anh đi
 
Cò buồn chẳng cõng hoàng hôn
Liễu không xòa tóc, giận hờn nhịn ăn
Gió nằm không chịu buông mành
Nắng ngồi xô lệch vành khăn rĩ rầu
 
Hỏi chiều biết tựa vào đâu
Rêu phong sương phủ, đêm thâu không về?
 
H.S 
 
 
 
Tác giả: Hương Sinh
 huongsinh1953@yahoo.com.vn

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Doãn Tới - doantoi@yahoo.com.uk - 004402070550132 - London Vương Quốc Anh  (Ngày 06/10/2017 18:06:42)

Khi anh đến sự mừng, sự vui được mô tả trong trong câu thơ :
Điệu chèo cong vút mái đình
Đọc câu thơ này bạn đọc đang hình dung ra những tiếng hát, điệu múa đang diễn ra ở chiếu chèo nơi Đình làng trong ngày Hội trong đó có cả anh và em cùng xem. Thật ý nhị, thật mộng mơ về những điều tươi sáng.

Khi anh đi sự bâng khuâng, sự nhớ mà tác giả dùng hình con cò, cây liễu, gió , nắng ... để thay mình nói về sự da diết nhớ thương ... Để rồi kết bằng câu:

Hỏi chiều biết tựa vào đâu

Thật cao về ý, dầy về ngữ nghĩa của câu thơ này.

Tôi rất yêu bài thơ này bởi nó thể hiện cái tình đầy đặn và cách nghĩ, cách ứng xử rất chân thành của người Hưng Yên.

Chúc CN câu lạc Bộ Đoàn Thị Điểm HY vui khỏe, vui nhiều thơ tặng bạn đọc.

Các bài khác: