Thứ sáu, 19/04/2024,


Thi phẩm lục bát (28/07/2008) 

Giá như

Yêu em tóc đã bạc rồi
Trái tim không biết nói lời mộng mơ
Giá như gặp tự ngày xưa
Anh không vướng víu giàn dưa vườn cà
Giá như chưa có người ta
Tầm xuân lúc nụ khi hoa sợ gì
 Giá như ở tuổi đương thì
Hồ Tây tát cạn, Ba Vì xô nghiêng.

Giá như anh có máu điên
Xây hồ bán nguyệt, sắm thuyền dong chơi
Giá như chẳng có ông trời
Đưa em du lịch nước người cho sang
Giá như lắm của nhiều vàng
Ta thuê thợ đúc tượng nàng khắp nơi
Giá như có kiếp luân hồi
Kiếp sau anh chỉ đợi người hôm nay
Giá như là nói cho hay
Biết rằng trời rộng mây bay lắm đường.
(Đại Lải, 18.8.2001)

Thế là đã mất em rồi

Thơ anh chẳng gói được trời xanh cao

Sông đầy chốc đã gày hao

Tháng ngày bỗng cũng xanh xao tháng ngày

 Se lòng chút gió heo may

Cúc vàng gọi với chân mây khản lời

Anh đi về một phương trời

Một phương trời - có một người không em...

(2002)

Một

Một cốc bia, một buổi chiều

Một mình anh với một điều vẩn vơ

Một chiều mây trắng phơ phơ

Một thương, một nhớ, một chờ, một mong

Một người ở phía bên sông  

Một bờ đang lở đò không cập bờ                                                         

Một gì như thể tương tư

Một mai người ấy hình như cũng buồn

Một lời nói dại nói khôn

Một mây một gió bồn chồn bấy nay

Một lòng chỉ một anh đây

Một em ở một chân mây góc trời… 

Một này sao chẳng thành đôi

Một đời đau đáu một người một xa…

 

Vu vơ

Yêu em em chẳng biết cho
Em như ngọn gió vu vơ giữa đồng
Biết rằng em đã có chồng
Yêu em anh giống dòng sông hai bờ
Như văn xuoi sánh bên thơ
Như đầu đa hệ tha hồ chọn băng
Như đang lệch hoá ra bằng
Như chàng dấm ớt gặp măng tre vầu
Tội gì mà chẳng yêu nhau
Trời trưa mấy nỗi chuyển mau sang chiều

Thề rằng anh chẳng nói điêu
Không tin anh cứ thử liều rồi xem

 

Cuối Thu

Gió đông bắc mới chớm về
Trời mang mang nhớ, đất se se buồn
Hồ nao nao sóng cô đơn
Núi ngơ ngơ núi thả hồn vào mây
Hoa nhạt nhạt ẩn trong cây
Nắng hao hao tưởng giữa ngày trăng lên…

 
Trước nhà thờ Trinh nữ

Nhà thờ Trinh nữ kiêu sa
Vòm cong đôi ngọn một  toà thiên nhiên
Chuông chùa vắt nửa sang đêm
Bạch dương ngơ ngẩn để quên nắng vàng
Cuồng say nhịp trông Di gan
Và anh như cốc rượu tràn…
Và em…

(Matxcova 1994)

Trần Nhương

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: