Làng xưa đom đóm rợp trời
Côn trùng hòa nhạc cất lời nỉ non
Lục bình tím biếc lối mòn
Cánh bèo, ngọn muống xanh non khắp làng
Núi rừng rộng mở lòng mình
Mênh mang Châu Mộc đãi tình bấy nay
Vô tư nhà đứng trong mây
Đàn bò đánh dóng gọi ngày mới lên
Đường dài đến với Điện Biên
Lộ xa mỏi mệt sức bền kém đi
Sáu Trăm cây số ngựa phi
Xe đi ngày lẻ rồi thì đến nơi
Ước gì hóa áng mây trời
Che về bên ấy cho vơi nắng hè
Ước gì hóa chiếc ô xòe
Cơn mưa bất chợt đâu se sợi buồn
Tàn tàn nên gọi nón mê
Nắng giòn, mưa sũng, rét tê... chắn trời
Khi làm quạt, lúc để ngồi
Đựng rau, vục nước, đong tươi mớ chè*
Chuyện xưa, ngỡ tưởng quá gần
Bởi dòng sông Giá trong ngần dịu êm
Ai về thăm lại quê em
Du thuyền, câu cá ngày đêm dập dìu.
Hồ quê đầy ắp tiếng ca
Thanh âm tỏa rộng lan xa rộn ràng
Trời xanh mây trắng ngỡ ngàng
Gái trai già trẻ xốn xang đón mừng.