Trăng ơi tròn khuyết mấy lần
Đa đoan héo vận chín vần chả xong
Xổ chân bà nguyệt lên đồng
Ông tơ rách mối long đong tội tình
Nếu em là giọt sương mai
Thì tôi xin đậu xuống vai của mình
Nếu em là nắng bình minh
Thì tôi xin được làm nhành đào tươi
Làng tôi giờ đã lên phường
Nhà liền san sát lên hương đổi đời
Người đông đất chẳng sinh sôi
Giá tăng chóng mặt khóc cười rủi may
Em về tìm lại lối xưa
Hàng tre trơ trụi rặng dừa bơ vơ
Ai gieo nỗi nhớ vô bờ
Hắt hưu ngọn cỏ thẩn thờ bóng mây
Giấu già sau lớp phấn son
Giấu buồn vào nụ cười còn tươi xinh
Giấu yêu sau những cuộc tình
Giấu cô đơn những bình minh đêm dài...
Mỗi lần đọc lại câu thơ
Lòng tôi se những ngẩn ngơ với người
Câu thơ còn nghẹn trong lời
Nhìn ra... ông đã khuất trời... gió đông...
Duyên quê dáng dấp mái đình
Đất gom hương sắc bóng hình mẹ cha
Hừng đông thôi thúc canh gà
Ngõ quê làng xã thăng hoa phố phường
Miếng trầu cánh phượng em trao
Tình người quan họ dạt dào trong tim
Mùa xuân về với Hội Lim
Lần theo tiếng hát đi tìm người thương