Tôi sinh ra ở làng quê
Chất quê bám bíu vừa khê vừa nồng
Ra đi từ buổi sáng trong
Lên rừng về phố tấm lòng vẫn quê.
Quê từ lời nói đam mê
Quê sang nếp nghĩ ngô nghê tầm phào
Phòng loan giấc ngủ êm đềm
Đâu hay tôi thức trọn đêm để chờ
Phải chăng trong cõi tình mơ
Môi em ru khẽ lời thơ giọng vời
Đến khi màn tối nhẹ vơi
Bình minh trở dậy nhớ người mới quen
Lạy trời cho bão mau qua
Lạy cho gió thuận mưa hòa, lạy cho
Nắng đừng nắng dữ - hạn to
Lũ không lũ lớn – lật đò trôi cây.
Quê tôi hạt thóc đã gầy
Củ khoai cũng ốm – chưa đầy bát cơm
Hồn mang trống vắng câu ca
Gió đem hiu hắt hiên nhà hoang vu
Chưa hè đã thấy tàn thu
Đông vừa chạm ngõ lạnh ru phận mình
Lặng thầm một bóng một hình
Phương trời xa thẳm vương tình ai hay...