Thứ sáu, 29/03/2024,


Trương Nam Chi (15/11/2011) 

 1. Vài nét về tác giả:
Nhà thơ Trương Nam Chi
Hội viên Hội Nhà văn Thành phố Hồ Chí Minh
Sinh tại: Thanh Hóa
Quê quán: Điện Bàn- Quảng Nam
Tốt nghiệp ĐH Bách Khoa TP. HCM năm 1983
Hiện sinh sống và làm việc tại TP. Hồ Chí Minh
Điện thoại: 0903.318 188
Email: truongnamchi61@gmail.com
Tác phẩm đã xuất bản:
- CD ngâm thơ "Thơ tặng Mẹ" (Sở VH-TT Hà Nội, 2010)
- CD ngâm thơ "Xin đừng hỏi" (Sở VH-TT Hà Nội, 2011)
- CD ngâm thơ "Giấc mơ tình yêu" (Sở VH-TT Hà Nội, 2011)
- CD ngâm thơ "Duyên tiền kiếp" (Sở VH-TT Hà Nội, 2011)
     - CD Ca trù, hát xẩm, chầu văn "Người quê ở phố" (Sở VHTTDL TP.HCM, 2012)
- CD thơ phổ nhạc "Em như áng mây" ( Sở VHTTDL TP.HCM, 2013)
- Tập thơ "Quà tặng tình yêu" (Nhà xuất bản CAND, 2011)
- Tập thơ "Lạc Duyên" (Nhà xuất bản Trẻ, 2012).
   - Tập thơ "Dốc thiêng" (NXB Hội nhà văn, 2013)
- Tập thơ "Nỗi buồn pha lê" (NXB Hội Nhà văn 2014)
- Tập thơ "Giá có thể" (NXB Hội Nhà văn 2017)
- Tập thơ "Dạm ngõ thu vàng" (NXB Hội Nhà văn 2022)
- Tản văn "Mời trà" (NXB Hội Nhà văn 2022)
- Tập thơ thiếu nhi "Thành phố mùa giãn cách" (NXB HNV, 2022)
- Tập thơ "Nỗi đau trầm tích" (NXB Hội Nhà văn, 2022)
      - Tập thơ cho thiếu nhi Cối Xay Gió (NXB Hội Nhà văn, 2022)
      - Tập thơ Màn sương kỳ ảo (NXB Hội Nhà văn, 2022)
      
     


2. Một số tác phẩm chọn lọc: 

 
 
TỰ BẠCH
 
Đời ta dốc đứng đường trơn
Thơ là “chiếc gậy Trường Sơn” vượt đèo
Thơ là dòng suối trong veo
Tiếng hò khoan nhặt mái chèo nhẹ trôi

  Những khi lòng muốn buông xuôi
Thơ là tri kỷ sánh đôi song hành
Bỏ qua chức tước công danh
Ta về gõ cửa Cấm thành thơ ca

Tạ ơn thơ đã giúp ta
Ngộ ra cạm bẫy phù hoa cõi người
Ngộ rằng con tạo trêu ngươi
Bắt ta dở khóc dở cười bao năm
 


 
 
ĐÔI KHI

 Đôi khi thèm thấy nụ cười
Nở trên môi của một người chưa quen

Đôi khi thèm một chút men
Để quên đi những bon chen quanh mình

Đôi khi thèm một chút tình
Đêm đông giá buốt yên bình bên nhau

Đôi khi trong cuộc bể dâu
Nhân tình thế thái biết đâu mà lường

  Đôi khi cần chút can trường
Vượt qua giông bão cản đường ta đi

 
 
 
DUYÊN TIỀN KIẾP
 
Người từ tiền kiếp bước ra
Gặp trong một thoáng xót xa một đời

Nợ nhau theo nghiệp luân hồi
Tiền duyên đã định trả rồi lại vay

Nợ tình chưa trọn kiếp này
Thì đây người giữ mối dây trùng phùng

Kiếp sau hội ngộ thủy chung
Ta không lạc giữa phù dung cõi trần
 
 
 
 
CÀ PHÊ BUỒN
 
Một mình bên cốc cà phê
Một mình nhấm nháp lời thề đã phai
Cà phê tí tách sớm mai
Hạt huyền tựa ánh mắt ai hôm nào

Ngoài trời đổ trận mưa rào
Tình thôi đã hết ngọt ngào từ đây
Xót xa ôm một khối cay
Ngấm thêm vị đắng mới hay sự đời

Thì thôi hãy cứ khóc cười
Thì thôi ta hãy như người chưa quen
Nếu gặp xin đừng gọi tên
Đừng đem sợi nắng rải lên tình buồn
 
 
 
 
TẶNG ANH
 
Tặng anh dáng dấp phố xưa
Tặng anh khoảng lặng ban trưa Sài gòn

Tặng anh hạt nắng tan giòn
Ly cà phê khuấy đến mòn thời gian…

Phố dài, … dài đến xốn xang
Vỉa hè với những gánh hàng rong quen

Tặng anh giọng nói dịu êm
Tiếng rao gõ nhịp ướt mềm trong mưa…

Tặng anh khúc hát “Diễm xưa”
Và thêm bản nhạc tình chưa có lời…
 
 
CẦU NGUYỆN
 
Mong người sẽ được bình yên
Cũng đừng khắc khoải ưu phiền canh thâu
Có gì mãi được bền lâu
Mà đi tìm lại sắc màu hoa mua?

Ta theo tiếng vọng chuông chùa
Đam mê chìm dưới bốn mùa tịch liêu
Khát khao cháy bỏng bao nhiêu
Gởi miền không sắc tránh điều tai ương
 
Người ơi có những đêm trường
Hồn ta lặng lẽ đếm từng phút giây
Hãy vui cho ấm lòng này
Trang kinh cầu nguyện đã dày mỗi đêm

Người về hạnh phúc ấm êm
Đường tình hãy tự vẽ thêm ánh hồng
Sưởi lòng băng giá ngày đông
Trả ta về với sắc không- chốn thiền
 
 
ĐỜI SÔNG NƯỚC
 
Không nhà phiêu dạt trên sông
Theo con nước lớn nước ròng nổi trôi
Cánh bèo nối những phận đời
Bồng bềnh cá nước chim trời lênh đênh

Cuộc đời sóng nước buồn tênh
Lắm khi chẳng biết quê mình là đâu
Thả sào đo mực nước sâu
Sông mang bao khúc nguyện cầu nên duyên

Trăng treo chênh chếch mạn thuyền
Lặng thầm soi rọi lời nguyền sầu bi
Đêm đêm sóng đẩy thuyền đi
Vẳng nghe tiếng hát Trương Chi vọng về
 
 

NỖI BUỒN PHA LÊ


Em đừng lo chị kém duyên
Nên quăng quật những ưu phiền vào thơ
Em đừng vội đỡ gánh cho
Chị ngần ngại lắm bến đò hư không

Ừ, thì buồn buốt mùa đông
Ừ, thì buồn thấu cánh đồng cô đơn
Ừ, thì nắng quái chập chờn
Ừ, thì giông tố vuốt vờn bao phen

Nỗi buồn mình chị nhen lên
Một mình canh lửa bốn bên ba bề
Một mình đốt đến si mê
Nỗi buồn hóa sắc pha lê... em à.

 

 

GÁNH BUỒN RONG CHƠI


Gánh buồn ngúng nguẩy rong chơi
Vẩn vơ thiên hạ buông lời quàng xiên
Gánh buồn trút bỏ ưu phiền
Đem vui trả những triền miên dại khờ

Gánh buồn gặp lúc sóng to
Nào hay chạm trán đếm đo so bì
Gánh buồn xốc lại xiêm y
Kẻo bụi oan trái lắm khi bám vào

Gánh buồn thong thả đếm sao
Màn đêm khép một tiếng rao não nề
Gánh buồn cho thỏa cơn mê
Tỉnh ra mình lại vỗ về mình thôi

Gánh buồn
Tung tẩy
Rong chơi…

 

HỌA MI VẪN HÓT


Nhủ lòng hãy đứng dậy thôi
Chút buồn cô đặc lại tôi luyện dần
Đứng lên, dẫu có ngại ngần
Vịn vào mây gió mà lần bước đi

Ngẩng đầu chạm ngưỡng sân si
Họa Mi vẫn hót những bi thương lòng
Vịn vào có, vịn vào không
Thỉnh kinh Bát Nhã tụng trong tim mình

Nhủ lòng thôi cũng thường tình
Đời như giọt nước thình lình bốc hơi.

 

 

 
 
 

GỌI HỒN


Bớ…
hồn con chữ
bơ vơ
về đây gần lại
cho thơ gieo vần

Đời
đang ủ
ché rượu cần
thêm
lần vít ngọn
thêm lần ta say!

 
 
CHIẾC LÁ


Ước là chiếc lá
Đong đưa
Mặc trời sáng nắng chiều
Mưa
Cũng đành


Tháng ngày lấy biếc
Làm
Xanh
Lấy sương
Giữ
Nét long lanh
Dâng
Đời.

 LÒNG MẸ

 

Bao năm mẹ vẫn chờ con
Ngọn đèn cha thắp đang còn sáng đây
Bấc tàn mẹ sẽ lại thay
Bàn thờ vẫn ấm bàn tay xóm giềng...

Con ơi nếu có linh thiêng
Cửa nhà mẹ vẫn dành riêng khép hờ
Gió đưa sóng biển vỗ bờ
Lời ru biết đến bao giờ vợi đau?

Con ơi giàn mướp hàng cau
Cũng buồn vắng bóng con lâu chưa về
Con nay đã vẹn lời thề
Máu hòa sóng biếc vỗ về Gạc Ma

Linh hồn trấn giữ đảo xa
Câu thơ "Nam Quốc Sơn Hà" rền vang
Con đi bảo vệ giang san
Giữ tròn khí tiết hiên ngang thuở nào

Nhớ con lòng mẹ tự hào
Thương con nuốt ngược lệ trào vào tim
Ngoài khơi đảo nổi đảo chìm
Đất liền vọng tiếng bìm tìm gọi nhau

Đêm nay mẹ nén nỗi đau
Lắng trong tiếng gió biết đâu... con về.

 

NGƯỜI QUÊ Ở PHỐ

 

Gánh gồng buôn bán xa gần
Người quê ở phố có cần gì đâu
Con đường nhỏ, hẻm hút sâu
Bám theo những mảnh áo nâu cơ hàn

Người quê nên chẳng được sang
Bùn non lấm ánh hào quang vũ trường
Chắt chiu góp nhặt yêu thương
Nợ nần nên phải tha hương bước liều

Người quê mơ ước chẳng nhiều
Đói no hai buổi sớm chiều oằn vai
Bữa cơm độn sắn cùng khoai
Nhọc nhằn ước mộng một mai thoát nghèo.

DỐC THIÊNG

Đêm vuốt ngược
Dốc
Đàn bà

Hương hoa thầm gọi
Ngỡ là
Đương xuân.

Ngày chầm chậm
Đếm
Chuông ngân

Thánh tha thánh thót
Khai tâm
Bồ đề.

Dốc đời ủ
Chín
Đam mê

Ngũ hành vũ khúc
Vỗ về
Khắc - Sinh.

 

LÁT CẮT

Gieo neo nèo kéo nẻo người
gồng lưng giáp hạt lúa cười ngóng mưa
tím cà xoa dịu mành thưa
bén đau cuống rạ ngày chưa hẹn hò


triền đê hút bóng gọi đò
đáy sông ma mị chiêu trò trẻ con
người thương ném trái bồ hòn
tường cao rào chắn bào mòn đức tin


tre non giỡn 
hớt gió
đình
thời trang khoác áo in hình cánh dơi
trăng tìm ảo giác lẻ loi
sương khuya cắt một lát đời mỏng manh


câu hò giắt vội mái tranh
nụ cười sắc lạnh độc hành phố xa
nhón chân chạm thói ba hoa
gió lùa nông nổi
đùa

qua phận người.
 

 
Trương Nam Chi
 
 
 

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  ĐINH SƠN HẢI  - seamoush2000@gmail. com - 01644795754 - Việt Trì Phú Thọ  (Ngày 03/02/2016 18:49:05)

Thơ Trương Nam Chi cũng như một số cây bút nữ tài hoa khác đã định hình một phong cách riêng. Đọc "NỖI BUỒN PHA LÊ" của chị người đọc cứ bị ám ảnh mãi bởi hồn thơ và tình người hoà quyện.
Tôi có một bài thơ (Đã đăng Báo Văn nghệ Lâm Thao) xin được chia xẻ cùng Trương Nam Chi và các bạn

LỜI CỦA TÌNH YÊU

Sầu riêng ai tặng riêng nàng
Chợt mưa chợt nắng ánh vàng lắt lay
Mùa về trút lá rung cây
Nỗi buồn lan đến chân mây cuối trời

Niềm vui khi đã yêu rồi
Nào hay buồn cứ bên người lần khân
Hết đi xa lại về gần
Tơ vò như cỏ níu chân bên nàng

Cuộc đời đâu phải đa đoan
Xinh tươi khuôn mặt trái xoan dịu hiền
Tài hoa chịu nỗi ưu phiền
Nỗi buồn lay động mọi miền thế gian

Sầu như giông tố chứa chan
Tâm can chất chứa trăm ngàn buồn vui

Bão tan hoa hé môi cười
Trời xanh em lại hát lời tình yêu.

Đ. S. H

  Dao van nhạc - Ha noi -  01657006685 -  So 6ngach 115ngo quan tho 1 pho tôn dục thang  (Ngày 18/11/2014 22:01:37)

Đọc thơ của bạn hay quá, câu từ dễ hiểu, ngôn ngữ chau chuốt. Rất cảm ơn.

 

  Hương Quê - huonghuong4750@gmail.com - 0969637147 - T.P Thanh Hóa  (Ngày 22/06/2014 23:14:39)

Đọc thơ TNC bắt gặp một giọng thơ trữ tình sâu lắng, nhiều bài mang tính triết lý về nhân tình thế thái khá sâu sắc. Giọng thơ giản dị, không nhiều mỹ từ cầu kỳ. Thơ TNC dễ nhớ, dễ đọc, dễ hiểu, dễ đi vào lòng người. Nhiều bài rất ám ảnh độc giả, xin có một nét cảm xúc khi đọc thơ của TNC:
Thơ em ngọt lịm ca dao
Làm tôi say khướt khi nào không hay.
Chúc em xinh đẹp mãi, có nhiều thơ hay

  Nguyễn Thị Thanh Xuân - thanhbaonguyen@yahoo.com.vn - 01233790349_09837295 - số 4 ngacha 58/5 trần bình mai dịch cầu giấy hà nội   (Ngày 08/05/2014 21:43:01)

Qua đọc thơ chị,những bài thật hay, xin chia sẻ cùng chị đôi câu bài

Đôi khi

Đôi khi da diết nhớ ai
Đôi khi ngồi đứng thở dài ngóng trông

Đôi khi lòng dạ bâng khuâng
Tự nhiên ra đứng vào trông thế này

Đôi khi thao thức canh dài
đôi khi mong ngóng tình ai thủa nào...

  Giáp Thành Trung - thanh trung 9890@ gmail.Com - 0982308789 - Cầu Giấy-Hà Nội  (Ngày 01/08/2013 13:59:47)

Xin được chia sẻ cùng khi đọc thơ TNC:
...Phải đâu duyên số cuộc đời
Ban em hương sắc chuyển dời thành nghiêng
Duyên tình ẩn những ưu riêng
Gửi vào thơ để nỗi niềm tâm giao
Dốc thiêng ai đã đi vào
Để đời duyên lạc dâng trào xót đau
Trót nhầm xin hẹn để sau
Cũng là duyên nợ với nhau đó mà
Luân hồi trần thế phải qua
Trải lòng phận số tình ta kiếp này./.

GQT- Hà Nội

























  Đặng Như Toại - nhutoai56@yahoo.com - 01645899508 - Đô thị Mĩ Đình II Từ liêm Hà Nội  (Ngày 27/06/2012 13:53:16)

Xin chào TNC, xin được chia sẻ đôi vần cung tâm trạng của thi sĩ:
Than mà chi, tiếc mà chi!
Trăm năm một nấm xanh gì cỏ may
Có chăng một chút tỉnh say
Làm cho lòng ấy, lòng này nát tan
Ước sao một chốn thiên đàng
Dành riêng ta với riêng nàng Tiên Thơ
Muôn năm, ta vẫn gắng chờ...
Xin chúc cho TNC luôn khỏe và gặp nhiều may mắn để hiến tặng cho đời những bài thơ tình tuyệt mỹ.
Sài Gòn 27 - 6 -2012

  Lục Thị Bích Hạnh - Tuoixechieu113@yahoo.com.vn - 01665460480 - Thanh Trì- Hà Nội  (Ngày 06/02/2012 11:25:52)

Tôi được đón đọc thơ của nhà thơ TRƯƠNG NAM CHI rất nhiều. Khi mới biết thơ chị tôi cứ nghĩ đó là nhà thơ Nam nhưng tôi đã lầm. Mọi sự hiểu lầm đáng yêu luôn xảy xa như vậy đấy.
Một khuôn mặt rất đáng yêu, ánh mắt , nụ cười của chị thật đôn hậu và rất gần gũi thân thuộc, đọc thơ chị tôi như thấy mình hòa quyện vào những vần thơ.
Một cảm xúc bất chợt đi qua chị là có thể được chị dệt nên những vần thơ rồi. Tài năng một nhà thơ nữ như chị luôn có những bài thơ tình rất riêng, khi đọc tôi luôn có một cảm giác chị viết rất gần gũi với cuộc đời chị đã trải qua vậy.
Hôm nay ngày 15 tháng giêng là ngày Thơ Việt Nam. Tôi xin gửi tới chị lời chúc sức khỏe sang năm mới có nhiều bài thơ hay để góp thêm cho đời những bài thơ hay nhất.
Một chút dịu dàng nhưng không kiêu sa đó là những lời tôi muốn nhận xét về nhà thơ TRƯƠNG NAM CHI tôi thục sự ngưỡng mộ chị.

  Nguyễn Ngọc Đấu  - nhungoc1951@yahoo.com.vn - 0983846005- 0977330 - Ia Dom - Đức Cơ - Gia Lai  (Ngày 13/01/2012 20:30:30)

Trong bài TỰ BẠCH của CHI Anh thích 4 câu cuối
Ta ơn thơ đã giúp ta
Ngộ ra cạm bẫy phù hoa cõi người
Ngộ rằng con tạo trêu ngươi
Bắt ta dở khóc dở cười bao năm
thật triết lý và thật sâu sắc nếu bên xóm lá thì nhiều cảm nhận và nhiều phân tích , bận chút síu anh sẽ hoạ lại sau nghe đồng hương

  Nhà Thơ: Hà đức Ái -  haducai1948@yahoo.com -  0978.360.486 -  Hội VHNT Tỉnh Lâm Đồng   (Ngày 01/12/2011 21:45:20)

Với chùm thơ 13 bài của Nhà Thơ TRƯƠNG NAM CHI - Nghệ Thuật và tâm
đắc chính là 2 bài thơ ngắn - 2 câu - 4 câu:
"Gặp thơ ta ngộ ra người
Gặp người ta ngộ ra đời thi nhân"
HÀ ĐỨC ÁI họa 2 câu:
Đọc thơ ta hiểu Tâm người
Dò trong ánh mắt, nụ cười - Đức - Nhân?
Bài thơ 4 câu Tứ Tuyệt của TRƯƠNG NAM CHI:
Gặp nhau giây phút muộn màng
Tình yêu chạm ngõ địa đàng nên Thơ
Anh cơn sóng khát bất ngờ
Từ đâu trôi dạt tràn bờ bến em.
HÀ ĐỨC ÁI họa bài Tứ Tuyệt:
Tình yêu chớ kể muộn màng
Cũng như duyên thắm xe nàng với Thơ
Gặp nhau Thi Họa đâu ngờ
Kết tình Lục Bát đợi chờ...ý em...?
Thơ ngắn rất khó làm và cũng khó thành công vì chỉ có 2 câu hoặc 4 câu phải gói trọn một tứ thơ.
Chúc Nhà Thơ TRƯƠNG NAM CHI luôn vui khỏe, hạnh phúc, sáng tác nhiều
tác phẩm xuất sắc dâng đời.
Đà Lạt: 01-12-2011
HÀ ĐỨC ÁI

  Phạm Văn Lam - phamlamtk@yahoo.com.vn - 01638056108 - Báo Dân tộc và Phát triển,1450/ QL 14, Tiến Thành, Đồng Xoài, Bình Phước  (Ngày 29/11/2011 12:10:57)

CHỜ

(Phạm Lam họa lại bài Ước của Trương Nam Chi)

Trách làm chi hỡi Nam Chi
Câu thề người phụ cần gì phải đau

Tình vừa thoang thoảng hương cau
Có gì mà đã kiếp sau hẹn hò?

Mong em như bến đợi đò
Ngóng trông bao dộ thân cò dầm mưa

Anh từ độ ấy vẫn chưa
Chờ em từ độ tuổi vừa chớm yêu.

PL

  Nguyễn Đức Tùy - ndtuy@yahoo.com.vn - 0974131428 - Việt Trì-Phú Thọ  (Ngày 18/11/2011 15:03:55)

Tôi đã đọc tập thơ "Quà tặng tình yêu" của nhà thơ Trương Nam Chi mà một số bài trong đó được giới thiệu ở đây và tôi cũng đã được nghe hai đĩa CD "Thơ tặng Mẹ" và "Xin đừng hỏi" do các nghệ sĩ diễn ngâm hai phần của tập thơ. Thơ Trương Nam Chi nói chung và mảng thơ lục bát nói riêng chứa chan tình cảm đối với quê hương và người thân và cả sự thông cảm sâu sắc đối với những phận đời trong xã hội.Thơ của chị thể hiện một tình yêu đằm thắm và luôn khao khát một tình yêu trọn vẹn:
Trời cao cùng với trăng sao
Có hay ta vẫn khát khao mong chờ
Cho ta tìm được bến mơ
Thả hồn một thoáng đậu bờ tình yêu
(Tình ơi!)
Với cách đưa thơ vào CD qua giọng ngâm mượt mà của các nghệ sĩ, nhà thơ Trương Nam Chi đã làm cho thơ mình gần gũi với mọi người hơn và tiếng thơ đã thực sự đi sâu vào lòng người nghe.
Xin có đôi dòng hoạ bài ĐÔI KHI của tác giả:

VẪN MONG

Vẫn mong đi hết con đường
Cho dù gian khó, dặm trường chông gai

Vẫn mong một chút men say
Để quên đi những đắng cay ở đời

Vẫn mong nghe tiếng à ơi
Ấm êm, thanh thản trong lời mẹ ru

Vẫn mong xoá sạch mây mù
Hoà chung nhịp sống, hết thù oán nhau

Cuộc đời dẫu có bể dâu
Người dưng thân ái trao nhau nụ cười!
NĐT

  Nguyễn Chinh - hschinh@gmail.com - 0938205207 - 184/34/14 Lý Chính Thằng, Q.3, TP.HCM  (Ngày 17/11/2011 10:50:31)

“Những khi lòng muốn buông xuôi
Thơ là tri kỷ sánh đôi song hành”

Thơ Trương Nam Chi luôn là những khắc khoải của một trái tim yêu, một trái tim nhân hậu. Là nỗi khát khao mà không phải ai cũng có được:

“Đôi khi thèm thấy nụ cười,
Nở trên môi của một người chưa quen”

Đôi khi là nỗi lòng của tha nhân khi nhà thơ chứng kiến trên bước đường xuôi ngược để trở thành cảm xúc và chắp cánh cho thơ…
Thơ Trương Nam Chi thường cảm nhận được một mối duyên, hay duyên số, như trong bài “Duyên tiền kiếp” hoặc “Cầu nguyện”:

“Hãy vui cho ấm lòng này
Trang kinh cầu nguyện đã dày mỗi đêm”…

Đọc chùm thơ của chị, tôi có cảm giác bồi hồi xen lẫn thi vị:


“Anh lạc bước em dỗi hờn
Con tim lạc khỏi lối mòn cũ xưa
Hạ về nắng lạc trong mưa
Ngây thơ lạc giữa đong đưa thị thành
Sở Khanh lạc cõi tu hành
Cuộc đời lạc phía chòng chành sóng xô”


Xin cảm ơn nhà thơ đã viết những bài lục bát thật hay, để lại trong tôi nhiều cảm xúc...

Nguyễn Chinh

  Cao Trần Nguyên - caotrannguyen@yahoo.com - 097 981 4947 - Hạ long-Quảng Ninh  (Ngày 16/11/2011 15:34:37)


Chúc mừng chị - nhà thơ Trương Nam Chi tôi đã nghe:" CD xin
đừng hỏi" của nhà thơ chỉ biết nói là rất hay, nay đọc chùm thơ,có
mấy câu chia sẻ với Trương Nam Chi qua bài thơ họa sau đây:

LẠC

Người thì cao, thơ thì dầy
Lạc vào cõi chữ hao gầy tháng năm
Tìm vần lạc chốn xa xăm
Tìm trăng lạc bởi trăng nằm lẻ đơn
Lạc em tìm để mà hờn
Đàn chim lạc tổ quên vờn lối xưa
Hạ lạc nắng, Đông lạc mưa
Câu thơ lạc chữ ai đưa mà thành?
Lạc đường tu đủ thứ hành
Đời còn phía lạc ta đành phải xô
Có lạc đến phía lòng Bồ...
Anh xin đón nhận để chờ được yêu.

Cao Trần Nguyên

  Nguyễn Khắc Kình - Lynguyenlien1946@yahoo.com - 0904 32 36 33 - Hà Đông- Hà Nội  (Ngày 16/11/2011 10:13:28)

Chúc mừng Trương Nam Chi có những bài thơ lục bát hay gửi tặng Gia đình Lục bát.Com!Tôi mới đọc lướt qua cả chùm thơ, dừng lại ở bài đầu tiên" Tự bạch" đã cảm nhận hồn thơ của nữ Thi sỹ Sài Gòn vừa lãng mạn vừa dứt khoát với quan niệm về Thơ trong cơ chế kinh tế thị trường hôm nay?Ai đó đã " Bỏ qua chức tước công danh" để đến với Thơ? ...Dẫu rằng Trương Nam Chi cũng đã phải tự nhận ra rằng:"
Thân em lạc giữa xô bồ
Hồn em lạc giữa bát đồ Tình yêu!
Phải chăng "xô bò" thời cuộc? , sự xô bồ của sự vận động đến chóng mặt của đời sống xã hội vừa gấp gáp vừa ồn ã ganh đua vật chất?...Trương Nam Chi đã chọn cho mình cách sống, lối sống chủ động về tâm thế, bình yên về nhân sinh:
Tạ ơn Thơ đã giúp ta
Ngộ ra cạm bẫy phù hoa cõi người!
Rất đồng cảm với Nữ Thi sỹ về cách sống này, luôn tự tin và vững bước trên đôi chân của mình, vượt qua những trở lực để đến được nơi mình cần đến... và bỗng dưng có đôi câu lục bát chia sẻ cùng Trương Nam Chi, có hơi vội vàng, hồn nhiên cảm nhận... thì bỏ qua cho nhé!

TỰ BẠCH

Đời mình bao quãng đường trơn
Thơ cùng ta gắng vượt lên đỉnh đèo
Thơ cho yêu sớm, thương chiều
Thơ cho ta hiểu những điều Thực, Hư?...

Người thơ tìm đến người thơ
Để cùng...kẽ tóc, chân tơ...vị Đời!
Phù hoa giăng bẫy cõi người
Mà sao tránh nổi rối bời tơ vương?

Thơ cho giây phút thiên đường
Lửa lòng le lói đêm trường đơn côi?
Thơ là muôn nẻo xa xôi
Cứ đi sẽ đến chân trời...Tình Yêu!

Nguyễn Khắc Kình- Hà Đông- Hà Nội.

Các bài khác: