MƯỢN
Mượn hương gửi gió cho đời
Mượn câu thơ để thay lời gửi em
Mượn trăng sáng tỏ trời đêm
Mượn chỉ hồng buộc tay em diễm kiều
Mượn lời vàng để buộc yêu
Mượn bao tiếng ngọc đón nhiều bình minh
Mượn ngày mới để tái sinh
Mượn em chung gối, chung tình lứa đôi?
Mượn nàng tiên nhất cõi đời
Mượn ngày sửa túi, đêm thời ngắm trăng!
Mượn yêu anh gọi “chị Hằng”
Mượn ghét gọi cuội “chứa trăng” trong nhà
Mượn em phong cấp lên bà
Xin đừng sợ mượn em là ỐSin
Xuân Ngọc