VÃN CHỢ
Tương tư... môi thắm quét mòn
Trắng đêm nỗi nhớ cuộn tròn chiếu chăn
Đợi chờ tím cả vết nhăn
Đọa đày miền nhớ thời gian hao gầy
Khép đôi mi chặt vùi cay
Từ trong đêm... bủa ra đầy bóng đêm
Bởi sương muối rụng ướt mềm
Nên bờ vai mỏng buốt thêm... nỗi mình!
Đong đưa má thắm môi xinh
Cho vừa mắt lệ... thói tình đa đoan
Hết mùa rã xác hoa xoan
Buổi yêu vãn chợ là tan xuân thì!